234. vì em là gió
Tác giả:
Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
234. VÌ EM LÀ GIÓ. Em là gió thuộc trời xanh. Bay đi muôn hướng không dành riêng tôi. Con đường em chọn chắc vui. Em đi bỏ mặc riêng tôi ngậm ngùi. Phút vui ngắn ngủi qua rồi. Tôi mang nhung nhớ bồi hồi xót xa. Nỗi buồn...
|
235. thu đến hạ đi
Tác giả:
Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
235. THU ĐẾN HẠ ĐI. Xoay tròn trong gió lá thu bay. Lắc rắc mưa rơi trắng đêm dài. Lạnh lẻo trăng sao buồn lặng mất. Giựt mình tỉnh giấc giữa cơn say. Thu về lặng lẽ hạ vừa đi. Ve chả gọi nhau nữa làm gì. Phượng hồng...
|
236. đêm thu hiu quạnh
Tác giả:
Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
Đêm buồn bươi đống tro tàn. Ngồi nhìn dư ảnh em đang mỉm cười. Phượng đừng rơi vội phượng ơi. Ve thôi gọi bạn vùi đời từ lâu. Đêm buồn ruột thắt tim đau. Lá thu vàng úa lao xao rời cành. Năm canh giấc ngủ không thành. Âm...
|
238. chiều thu chợt nhớ
Tác giả:
Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
Mặt trời lặng xuống biển rồi. Sương giăng muôn lối từng hồi chuông vang. Chiều thu nắng tắt muộn màng. Mây còn rong ruổi lang thang cuối trời. Nhớ ai héo hắt nụ cười. Nghẹn ngào nuốt lệ làm vui qua ngày. Dẫu rằng tình đã...
|
239. mưa thu
Tác giả:
Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
Sáng ra trời đã âm u. Mưa thu khắp lối mây mù bủa vây. Mưa rơi nỗi nhớ đong đầy. Em ơi có biết phương này chờ mong. Phương xa em có lạnh không ? Có buồn trống vắng cõi lòng chơi vơi ? Mưa rơi giăng kín đất trời. Nhưng...
|
240. loại trừ vọng tưởng
Tác giả:
Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
Vạn pháp do tâm sinh. Vô minh vì tham ái. Tâm tịnh hướng Như Lai. Phiền não ngày một giảm. Quán thân này giả tạm. Huyễn hoặc chẳng bền lâu. Ngộ rồi phải mau mau. Tu tâm và dưỡng tánh. Bụi hồng trần xa lánh. Hướng chánh...
|
241. quên đi sân hận
Tác giả:
Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
Đời luôn tươi đẹp ai ơi ! Quên đi sân hận cho đời an vui. Trầm luân khổ ải ngậm ngùi. Hỷ nộ ái ố làm người khổ đau. . . Tu tâm dưỡng tánh mau mau. Là phương giải thoát khổ đau hồng trần. Công phu công quả chuyên cần. Mới...
|
242. nhớ cây cà na
Tác giả:
Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
Cây cà na già nua rồi. Từ mùa nước nổi năm tôi ra trường. Tôi đi thỏa chí muôn phương. Nhưng lòng luôn nhớ quê hương của mình. Bề ngoài tôi kẻ vô tình. Nhưng đâu ai biết lòng mình xót xa. Yêu sao tán lá cà na. Thương quả...
|
24. kỷ niệm một chiều mưa
Tác giả:
Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
24. KỶ NIỆM MỘT CHIỀU MƯA. Vô tình ta gặp nhau. Hình như trời xui khiến. Ưu sầu bổng tan biến. Ngoài trời nặng hạt mưa. Hạt mưa rơi dần thưa. Em vẫn còn nán lại. Dường như em e ngại. Tôi giả bộ làm ngơ... Hôm...
|
243. đừng đỗ thừa quan
Tác giả:
Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
Nghèo khổ đừng đỗ thừa quan. Quan tốt nhiều lắm quan gian ít hà ! Quan tốt lo dân , nước nhà. Âm thầm tích đức ai mà biết đâu. Quan tham thuộc loại mọt sâu. Phô trương nhũng nhiễu gâu gâu đủ điều. Trăm ngàn tỷ mình thấy...
|