mai mốt không chừng bụt hiện lên
Chờ em, chờ mãi bến sông này
Thuyền lạnh ơ hờ hoa sóng lay
Khoang trống gió lùa hiu hắt mộng
Bèo mây nửa kiếp vẫn bèo mây
Cắm sào gác mái, phiền chưa gác
Ðộng ở lòng đây một vết thương
Quen đặt tử sinh lên chiếu bạc
Ai dè còn ngán một đường gươm
Lại dốc hồ trường say một chắc
Tin em, tin cả chuyện thần tiên
Lượm xương cá bống về chôn cất
Mai mốt không chừng Bụt hiện lên
Này Bụt, này em, này phép lạ
Mau lên kẻo lỡ một đời trai
Mốt mai, chàng lỡ xanh rêu đá
Gom nắm xương tàn biết có ai