dứt đường tơ
chỉ nên đến một lần-
bão hòa nỗi nhớ trong ta
để rồi quên sẽ là những chuỗi ngày nối tiếp
bàn tay
buông -hẫng đợi chờ -ta bước
con đường phía trước... chẳng-có-người!
mùa xuân -
khoác lên mình áo mới
(che những dấu vết tả tơi
che những cơn giận, buồn, thương không tuổi)
"ngày xửa ngày xưa"
một giòng sông vẩn đục
tự tâm người!?
mạn ngược -con nước chảy xuôi
đàn phong từ đó... đường tơ bùi ngùi!
03.08.2004