bốn đoản khúc cho ngày
sáng ra nằm nghe biển hát
bài ca có gió bạt ngàn
thong-dong, thảnh-thơi, an-vị
nhìn đời vỗ nhịp miên man
buổi trưa trời hừng hực nóng
mở toang cửa đón gió nồng
nghiêng đầu em hong tóc ướt
bàn chân hẫng chốn cõi không
chiều về trang thơ gấp lại
ngẩn ngơ tia nắng cuối ngày
ta gom mây trời đi lạc
riêng mang cánh hạc lẻ bầy
đêm mở ra trang cổ tích
lặng lẽ vầng trăng gọi mời
tìm hoài chẳng ai trong mắt
ngoài kia một đốm sao –rơi