thiến lưỡi
Tác giả:
Đất Văn Lang
Hôm nay nghị án ở La Haye. Dỏng lỗ tai lên nhé tụi mày. Cái lưỡi bò cuồng nay đứt phụp. Cái lòng chó má sẽ chùn ngay. Câm mồm nghe nhé đồ tâm hiểm. Cúi mặt ngoan đi lũ mặt dày. Lạng quạng quần hùng cho muối mặt. Đè ra bóp...
|
thở than
Tác giả:
Đất Văn Lang
Nước non nao núng nỗi nan nan. Bức bách biết bao bận bĩ bàng. Hoi hóp hẩm hiu hàng hảo hớn. Li lô lẽo lự lũ loa làng. Mác mao múa máy, mồm ma mị. Giáo dị dông dài, dạ dối gian. Rầu rĩ râu ria ra rậm rạp. Thôi thì thơ thổn...
|
thoát tục
Tác giả:
Đất Văn Lang
Khói sóng đưa thuyền lạc suối tiên. Đào trôi, chim hót mái am thiền. Hương đồng cỏ nội nương làn gió. Nước nhược non bồng quyện cảnh thiên. Điệu sáo vi vu không vướng bận. Con tim nhẹ nhõm hết ưu phiền. Vô thường một thoáng...
|
thú điền viên
Tác giả:
Đất Văn Lang
Về quê vui thú với tang điền. Rẫy sớm nương chiều, tối giấc tiên. Tâm mãi hơn thua: lòng hiểm ác. Hồn không vướng bận: dạ chơn hiền. Trà thơm đối ẩm cùng thi hữu. Thơ đẹp giao tình với tự nhiên. Luyến ái từ nay nguyền rũ...
|
thơ thất kinh
Tác giả:
Đất Văn Lang
(Biến thể của thơ Bút Tre :P :P). Rút hoài chả hết, ấy là kinh... Nghiệm mãi không ra, đó là tình... Yêu lắm cắn nhiều nên họ khổ... Đau thầm nhớ trộm để người khinh... Khi ngồi lúc đứng khi mãi tưởng... Nhớ mắt...
|
thu nhớ
Tác giả:
Đất Văn Lang
Ai bảo trong này chẳng có thu? Khói đồng lan toả tựa sương mù. Lá vàng trứng cá như bàng đó, gió lộng trăng mờ khác bấc ru? Thu đến trong lòng do hữu ý. Người đi ngoài ngõ vẫn vô ưu. Thu đang đậu trước nhà ai đó. Có biết...
|
thu về
Tác giả:
Đất Văn Lang
Thu về rón rén qua làng ấy. Nắng bỗng ngại ngùng khẽ chạm vai. Gió lượn loanh quanh không bến bãi. Mây loang nhàn nhạt chẳng hình hài. Chiều pha sắc tím hoe màu lá. Cỏ nhuộm sương hồng ánh ngọc trai. Thiếu phụ thẫn thờ bên...
|
tìm lại vầng trăng
Tác giả:
Đất Văn Lang
TÌM LẠI VẦNG TRĂNG. Xưa Hàn rao bán cả trăng. Mà sao thiên hạ nhăn răng ra cười. Ngày nay có kẻ bán trời. Bán rừng bán biển..."không mời thiên lôi". Bán luôn cái đạo Chủ - Tôi. Bán lòng liêm sỉ, bán lời xảo ngôn. Phun ra...
|
thơ cuồng
Tác giả:
Dovietquoc & Đất Văn Lang
Chẳng thiết chẳng màng, gì cũng chán. Nhìn đâu cũng thấy lòng ngao ngán. Chính em chính chị muốn buông xuôi. Chữ nghĩa chữ tình hờm ráo cạn. Thơ thẩn ngôn từ trốn như điên. Hát hò lời lẽ nghe mà nản. Đường trần nhập nhoạng...
|
thơ điên
Tác giả:
Đất Văn Lang
Đã lâu rồi không hạ nổi một vần thơ. Biển dậy sóng, người vật vờ câm lặng. Lòng nổi giông, câu chữ cũng thẫn thờ. Sao viết nổi những chua cay, mặn đắng?! Em bảo anh hãy làm thơ lãng mạn. Với cỏ hoa trăng gió nhạc diễm...
|