dọc đường hành quân
Chiều nay giáp tết trời thanh mát
Mòn gót hành quân ngang rừng sâu
Lấy bóng cây che làm mái ngói
Rêu đá suối khe dùng tựa đầu
Ngẫm nhớ về thành, mong phố nhỏ
Giờ này chắc bé đã ngủ yên
Sớm mai chân bước vui đến lớp
Tà áo có thương anh lính hiền ?
Tết đến giữa rừng sim tím nở
Chỉ phong phanh gió làm người nghe
Mảnh bạt phai mầu thay sân khấu
Gió thay ai hoà nhịp mưa se...
Trong tiếng suối, ngát hương lửa bếp
Bé ngày nào thức đợi bánh chưng
Má hồng sên vài viên mứt gừng
Gửi cho anh làm hành trang qua núi
Gối tựa đầu nhìn đêm xuống vội
Nghe muỗi bay lại nhớ xóm nghèo xưa
Tết về đơn sơ chỉ hũ dưa
Bé mới làm chờ anh về vui tết
Nâng cánh thư mỏng manh triù mến
Anh thuộc lòng dưới ánh trăng sâu
Đêm hành quân, lá thư ấm lòng nhau
Maị Bé nhé! Anh sẽ về hợp phố
Mở mắt, sao đêm rì rào suối ngỏ
Tưởng bàn tay vừa chợt nắm tay mình
Nhánh mai rừng ngắt vội treo đầu súng
Đường hành quân qua những cánh rừng xuân...
Nguyễn Ngọc Quỳnh Thi
tháng hai 99