CHUYỆN TRÒ. Bàn tay thô nhám chai sần. Cám ơn anh có một lần...nắm tay. TH. Tay nàng dẫu có thô sần. Với anh như thể vạn lần đẹp xinh. NTS. Lời anh nghe ấm con tim. Dẫu là vạn kỉ vẫn tìm để thương. TH. Thương...
CHUYỆN TRÒ. Có thấy chi đâu mà bảo quên. Tay chai sần đấy nắm không êm. Ngại anh chê xấu nên đem giấu. Một chút thôi mà đêm lại đêm. TH. Em bảo tay sần nắm chẳng êm. Mà sao anh lại thích tay em? Thôi thôi đừng giấu...
CHUYỆN TRÒ. Chạm vào những ngón tay thô. Liệu rằng có bị bất ngờ không anh? Nhưng tay em nắm điều lành. Cho đời mướt lá xanh cành trổ bông. Thương rồi thương mãi được không? TH. Thương nhau thương ở tâm lòng. Nào đâu...
CHUYỆN TRÒ. Thôi thì thôi chịu cột. Để khỏi bị mất anh. Ít dữ và nhiều lành. Nhờ duyên thơ đó nhỉ? TH. Chịu cột mà cơ cầu. Để anh phải chờ lâu. Sùng sùng anh nóng nóng. Phạt em quay chong chóng. Xong rồi gãi lưng...
CHUYỆN TRÒ. Thôi!thôi!thôi!thôi!nàng đừng! Co giò bỏ chạy lừng khừng lòng ta. Thương!thương!thương!thương!quá mà. Chỉ đùa một chút đậm đà mà thôi. Em ơi! em quá mặn mòi. Nỡ nào anh để em rơi trước đường. Lỡ đâu em lọt...
CHUYỆN TRÒ VUI. Thì nàng hãy cứ thơ ra. Cho ta ấm áp, ngân nga cõi lòng... NTS. Cõi lòng ai đó rộng không. Mà sao ngày nhớ đêm mong thật nhiều. TH. Sao em lại hỏi mấy điều. Nếu mà không rộng sao nhiều nhớ...
CHUYỆN TRÒ VUI. Anh nhờ mây gió gửi lời. Chắc là cô ấy sẽ cười rất vui. TH. Vui sao tôi thấy buồn tơi. Vì không gặp mặt, để lời nhớ thương! NTS. Thật xa, nỗi nhớ lòng ta. Đi theo gió quyện ngân nga câu...
CHUYỆN TRÒ VUI. (NTS hai câu, TH hai câu). Học võ thì có võ đây. Ra tay ta đấu võ "dây" đi nàng. Hổng nghe thấy tiếng võ "dây". Mà sao lại dụ em say hỡi chàng. Võ "dây" sợi mịn hồng hồng. Đố nàng có biết sợi hồng là...
CHUYỆN TRÒ VUI. Không thể đếm được cơ. TH. Cha chả! Hay cho nhà ngươi! Giỏi cho nhà ngươi ! 50.000 cái mà còn không chịu ! Lại bắt ta không thể đếm được cơ! NTS. Có ai hôn lại đếm bao giờ. Đừng tính toán ít...
CHUYỆN TRÒ VUI. (NTS & TH mỗi người một đoạn). Thơ anh mấy bửa gần đây. Có nghe trống vắng, phôi phai nỗi lòng? Vì sao trống vắng phôi phai. Hay là anh lại có ai? bắt hồn. Thơ là tiếng của tâm lòng. Có chi để dạ lòng...