cây viết
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Cây Viết. Em nằm khép nép sắc đan thanh. Kề cận bên thân trắng đỏ vàng…. Diễm lệ thu hình trong tủ kiến. Say lòng kẻ sĩ, dạ bâng khuâng! Không gian lác đác khách lưu tình. Mắt ngắm, tay cầm, ít lặng thinh. Thỉnh thoảng...
|
cầu tre lỡ nhịp
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Cầu Tre Lỡ Nhịp. Nào đâu gỗ đá vô tri. Mà không hiểu được chia ly là buồn. Rồi đây những độ canh trường. Muôn vàn kỷ niệm vấn vương não nề! Hết rồi ngày tháng lê thê. Lời thương, tiếng nhớ gởi về cho ai. Chẳng còn duỗi...
|
cầu lỡ nhịp
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Cầu Lỡ Nhịp. Yêu dấu mà nay lỡ nhịp cầu. Để hồn thương nhớ lạc về đâu. Chơ vơ, quạnh quẽ trùm thu nhạt. Héo hắt, đìu hiu phủ tím màu. Lặng lẽ sớm chiều mang nỗi xót. Âm thầm ngày tháng quấn niềm đau. Tàn canh chìm mộng vui...
|
cây với ta....
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Cây Với Ta... Lất phất đong đưa cạnh mé lề. Bao mùa úa rụng, rải đường đi. An nhiên, chẳng bận vòng nhân thế. Mãi lớn dần lên phủ mát bề... Muốn hỏi rằng cây nếu có hồn. Biết nhìn thất thểu kẻ cô đơn. Biết nghe trong...
|
chán nản (hoạ thơ liền âm-tác giả nguyễn thành sáng)
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Chán Nản. (Hoạ Thơ Liền Âm-Tác Giả Nguyễn Thành Sáng). Ta chán nản! Cõi lòng ta chán nản. Ngẫm sự đời ngao ngán chuyện thế gian. Nhân tình bạc phũ phàng khơi tiếng thán. Cuối con đường ai phán kẻ đúng gian? Phù vân mộng...
|
cánh tha phương
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Cánh Tha Phương. Nàng lặng lẽ, hướng nhìn vào xa thẳm. Dưới khung trời chầm chậm ngả hoàng hôn. Nỗi lưu luyến ngập kín cả tâm hồn. Khiến tấc dạ từng cơn trào tê tái! Ba năm rồi! Kể từ đêm hôm ấy. Gói theo chồng, bỏ lại...
|
cao cả hồn hoa
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
CAO CẢ HỒN HOA. Đêm khuya vắng lặng bầu gom xuống. Bóng tối phủ trùm bởi áng mây. Đưa chuỗi suy tư về mộng thuở. Cho tim lay động kéo về đây! Thấy lạnh nỗi niềm, vương kỷ niệm. Hôm nào ấm áp mảnh tình trăng. Giờ đây...
|
chan chứa một nỗi niềm
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Chan Chứa Một Nỗi Niềm. Lặng đi vào chốn dương trần. Từ thời chập chững cận hàng vô tư. Đến nay loáng thoáng vệt mờ. Dần dà xuất hiện cuối bờ sông xa…. Biết bao thắm thiết, đậm đà. Hằn sâu ký ức để mà nhớ thương. Biết...
|
cây-người.
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
CÂY-NGƯỜI. Bầu vũ trụ thật bao la, hùng vĩ. Có suối ngàn, biển rộng, đất mênh mông. Có trăng thanh, gió mát, những dòng sông. Con người sống với hàng cây rợp bóng! Nơi rừng thiêng có vô số hoa bông. Khoe sắc thắm...
|
cây với ta
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Cây Với Ta. Lất phất đong đưa cạnh mé lề. Bao mùa úa rụng, rải đường đi. An nhiên, chẳng bận vòng nhân thế. Mãi lớn dần lên phủ mát bề... Muốn hỏi rằng cây nếu có hồn. Biết nhìn thất thểu kẻ cô đơn. Biết nghe trong gió...
|