Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2137). Tan Vỡ. Đêm nằm thổn thức giọt sầu rơi. Nguyệt Lão bày chi cảnh tả tơi. Những tưởng tơ suông se một sợi. Nào ngờ chỉ lạc tách đôi nơi. Chàng vui hạnh phúc hồn phơi phới. Thiếp...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2138). Tình Chưa Trọn. Gió lộng khung tầng lất phất mưa. Hồn hoa lạc lõng giọt lưa thưa. Phòng không gối chiếc sầu như khứa. Chiếu lẻ chăn đơn khổ cũng vừa. Quạnh quẽ tơ lòng duyên...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2139). Tình Rời Rạc. Nguyệt lặn sao mờ ảm đạm khơi. Thu phong ủ mộng nỗi chơi vơi. Ngàn niên hẹn mãi không lay chuyển. Vạn kỷ thề luôn chẳng đổi dời. Cũng bởi tham sang duyên lạc...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2140). Tiếng Mưa Sầu. Canh ba tí tách giọt mưa thu. Lạnh lẽo bơ vơ giữa mịt mù. Nỗi nhớ bâng khuâng con sóng vỗ. Niềm thương khắc khoải tiếng sông ru. Chàng ơi thấu hiểu ngàn ray...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2141). . Đêm Suy Tư. . Thức trắng năm canh tủi phận mình. Âu sầu khúc điệp trỗi rung rinh. Hờn tơ chẳng vẹn dài câm nín. Hận chỉ không tròn chuỗi lặng thinh. Mộng miết tương phùng xây...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2142). . Nỗi Niềm Khơi. . Mỗi độ thu sang lá bạc mầu. Khơi miền trống trải nhớ về nhau. Bồn chồn tấc dạ mi rưng lệ. Thổn thức gang lòng mắt ứa châu. Lận đận tình xưa mây rẽ...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2143). Hương Rượu Tình Nồng. Thưởng dòng êm ả suốt đêm qua. Hồn lạc thiên thai bởi đậm đà. Tình tứ, nỉ non, lời lãng mạn. Nên chừ hoài niệm dạ ngân nga…. Đã sắp ba mùa ngây ngất...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2144). Thì Cứ Vậy Đi. Vậy thì em ơi! Đằng kia hai ngả. Kể từ nay đôi đứa tách riêng đi. Cho khỏi bận, khỏi gì thêm nữa cả. Xem như là ngọn gió thoảng bờ mi... Con đường sỏi hướng...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2145). Trả Lại Anh. Nắng đổ chiều thu nhạt sắc mầu. Bầu trời ảm đạm dấy niềm đau. Chồng thư thắm thiết rơi tan vụn. Kỷ vật thân thương rớt nát nhàu. Vĩnh biệt lời yêu chôn huyệt...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (214). Nỗi Niềm Chiếc Bóng. Dãy đen lấn đẩy ánh hồng. Từ từ lụn tắt cuối dòng sông xa. Tối tăm xoè cánh trải ra. Phủ trùm khắp nẻo chuyển tà chiều hôm! Âm u quấn lấy mảnh hồn. Gieo...