Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (502). Dưới Bóng Tàn Thu. Chầm chậm đông về đẩy cánh thu. Chiều tan giọt nắng, tím sương mù. Hàng cây rụng lá giờ lơi rụng. Vài nhánh tợ buồn chốc chốc đưa! Rải rác xung quanh xác...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (503). Chạnh Lòng Cuối Thu. Thời gian nghiệt ngã mãi ngân nga. Muôn vật lững lờ luân chuyển qua. Trăng sáng trăng lu trăng khắc lụn. Măng non măng héo lại măng già. Ngoài kia gió...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (504). Đông Mang Nỗi Nhớ. Vạt nắng buông mình ngả xuống phương. Góc xa phản chiếu ánh u buồn. Chiều gom băng giá từ đâu đến. Để lạnh Thu tàn, cụm nhỏ sương! Rỉ rả âm vang nước chảy...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (505). Đêm Buông Sợi Nhớ. Vắng nhau mấy buổi vấn vương sầu. Thắc thỏm bồi hồi dạ để đâu. Giây phút phiêu diêu ngàn hướng vọng. Vấn chàng có cảm nghĩ về nhau? Bâng khuâng trăn trở...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (506). Trọn Đời Ấp Ủ. Mấy buổi rồi bước vào mảng trắng. Nhìn không gian vắng lặng u buồn. Bâng khuâng chạnh nhớ Hồn Thương. Tâm tư man mác, vọng phương nghìn trùng! Bầu không gian...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (507). Trầm Ngâm Một Mình. Bầu tĩnh mịch trời đêm loang lổ. Uống từng dòng thố lộ chàng ghi. Buồn vương vắt vẻo hàng mi. Phận rơi nghịch cảnh, luỵ vì trái ngang. Chuỗi trằn trọc...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (51). Nghe Buồn Nhớ Nhau. Hồn Nương ơi! Đôi bờ cách biệt. Thương thật nhiều nhưng biết nói sao. Nên đành phải nén vào sâu. Non thề biển hẹn, những câu ân tình. Dòng sông xa cánh...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (508). Trăm Bề Đớn Đau. Nỗi thao thức tơ tình vướng đoạn. Cứ mãi hoài u ẩn, xót xa. Tình yêu thắm thiết, đậm đà. Éo le, ngang trái khiến xoa đầm đìa! Đường dẫn lối nẻo về bế...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (509). Canh Cánh Mộng Tình. Anh kết tình thơ vạn chữ yêu. Gởi vào nơi đó biết bao nhiêu. Niềm thương lưu luyến vầng trăng mộng. Nỗi nhớ ngân nga tiếng sáo diều. Nhìn biển gợn...