ngoại!
Tác giả:
Ngô Quốc Việt
Vũng Tàu đang nhớ cố hương. Đâu đây bóng dáng thân thương ngoại hiền. Ngoại ơi tình ngoại vô biên. Cả đời vất vả,muộn phiền vì con. Ngoại giờ thân đã hao mòn. Đau lưng,mỏi gối đâu còn như xưa. Con giờ nhớ những buổi...
|
giã từ
Tác giả:
Ngô Quốc Việt
NGÀY hôm trước đôi ta chung lối. MAI em về để vội sang sông. EM vui em báo tin hồng. BƯỚC đi bên ấy để lòng anh đau. THEO năm tháng phai màu hẹn ước. CHỒNG của em chẳng được là anh. THÔI còn đâu mối duyên lành. ĐÀNH rằng...
|
nhớ tánh linh
Tác giả:
Ngô Quốc Việt
Nhớ Tánh Linh! Vũng Tàu đang nhớ Tánh Linh. Miền quê yên ả,thanh bình hôm nao. Luỹ tre,giếng nước,bờ ao. Mái nhà đo đỏ một màu ngói nung. Chiều tà khỏi toả mông lung. Mờ mờ ảo ảo cả vùng quê xa. La Ngà nước đục phù...
|
nhớ người cũ!
Tác giả:
Ngô Quốc Việt
Thu tàn trời đã vào đông. Em giờ nơi ấy giấc nồng đã say. Chăn êm nệm ấm bên ai. Còn gì lưu luyến những ngày bên nhau. Em đi để lại nỗi đau. Như từng lát cắt cứa vào tim tôi. Câu thề trót lưỡi đầu môi. Em vui duyên mới,em...
|
vợ ta
Tác giả:
Ngô Quốc Việt
Vợ ta! Vợ ta không đẹp không xinh. Đi đâu cũng chẳng lung linh vợ người. Vợ ta ít nói ít cười. Ra ngoài đâu có rạng ngời như ai. Vợ ta cũng chẳng có tài. Khéo ăn khéo nói làm hài lòng ta. Vợ ta tuổi cọp đó mà. Ở nhà chính...
|
thương vợ (1)
Tác giả:
Ngô Quốc Việt
Thương vợ! Một thương cô vợ tuổi dần. Gào gào thét thét chẳng ngần ngại ai. Hai thương tính vợ lai nhai. Nghe như tiếng nhạc bên tai xập xình. Ba thương bởi vợ không xinh. Chẳng lo phải giữ bên mình làm chi. Bốn thương...
|
tuyển vợ hai
Tác giả:
Ngô Quốc Việt
Tuyển vợ hai! Tôi đây có con vợ già. Bây giờ tuổi đã hàng ba mươi rồi. Áo quần lết bết lôi thôi. Tóc tai như để quạ ngồi ở trên. Thị Tâm cha mẹ đặt tên. Dịu dàng,thùy mị,...chắc quên còn gì. Vòng một thì cứ phẳng lì...
|
vợ người - vợ ta (thơ vui)
Tác giả:
Ngô Quốc Việt
Vợ người má phấn môi son. Vợ ta ngắm kỹ như con khỉ già. Vợ người áo lượt quần là. Vợ ta quần áo giống bà ăn xin. Vợ người mắt sáng lung linh. Vợ ta liếc mắt rung rinh cửa nhà. Vợ người thơm ngát nước hoa. Vợ ta mà ngửi...
|
ghé thăm núi gia ray ( núi chứa chan-xuân lộc-đồng nai)
Tác giả:
Ngô Quốc Việt
Về Xuân Lộc ghé Gia Ray. Sương mờ che phủ, mây bay lững lờ. Núi cao khung cảnh nên thơ. Xa xa ta thấy lờ mờ Bửu Quang. Rừng cây, vách đá bạt ngàn. Giếng Tiên như thể treo ngang lưng trời. Linh, Lâm Sơn tự người ơi. Viếng...
|
noel về trên đất hải sơn
Tác giả:
Ngô Quốc Việt
NOEL VỀ TRÊN ĐẤT HẢI SƠN. Gió lùa sương lạnh mùa đông. Ngôi Hai nhập thể hài đồng giáng sinh. Đèn sao ánh sáng lung linh. Ngân vang tiếng hát, lời kinh rộn ràng. No–en trên khắp nẻo làng. Cây thông, hang đá hào quang...
|