chia ơ thờ
đi trong chiều gió hát nhiều thất vọng
không nhân duyên thương khó dễ nhớ người
chiu chắt thôi chưa biết lúc nào nguôi
lòng tình ái sao có nhiều u chướng
nếu sẽ biết mang ngàn ngày mê hướng
trăng sao khuya đâu chớp nháy vẽ đường
sóng biển hương đâu có dậy triền phương
đưa củi mục đau lòng sông quấn quít
là sợi tơ đang bò trên khung mịt
nếu chỉ tôi rối rẽ lối đường yêu
chân đi trên mảnh vụn của yêu kiều
xin làm kẻ âu sầu trên lối ái
em là em cho tôi trả cô liêu
bao đọng đặc về bên chiều kỳ diệu
ngày hân hoan em rộng rãi giao tình
tôi kính ngưỡng bên tình không biên giới
tôi về ngồi che bốn gió tâm linh
dường như ấm trong hoa loan nắng xoải
xin em yêu ngắt cho đời vụng dại
đôi ba thơ như cào cấu tình yêu