liều chết
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
LIỀU CHẾT ... Đau đầu mệt lã mấy chiều nay. Nghĩ việc già nua khổ thế này. Tối ả không từ đưa tận mũi. Trưa bà chẳng ngại đút vào tay. Sờ xem dẫy nước bờ môi mỏng. Đụng thử đầy hơi chỗ mép dày. Chẳng biết vui buồn hay...
|
lỡ chuyến
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
LỠ CHUYẾN. Trễ chuyến đò ngang trở lại đời. Xuân thì chín chục tuổi dần vơi. Chờ mai rộng cánh bay về biển. Đợi buổi dài tay sẽ đến trời. Điểm mặt thiên đình nuôi chó dữ. Xem lòng quỷ sứ chọn người chơi. Trần gian khốn...
|
lỡ bước đường trần
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
LỠ BƯỚC ĐƯỜNG TRẦN. Thiên đường nó lỡ một đời chôn. Chẳng biết về đâu giữa cội nguồn. Tối mặt đi tìm hương vĩnh cửu. Đen trời lại thấy cảnh đồng môn. Rằng hay mượn chữ gầy manh áo. Tại dở đào hang trữ túi cồn. Nghĩa thế...
|
loạn tròng
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
LOẠN TRÒNG. Lỡ giận đời nên phải giấu lòng. Tơ chiều vụn vỡ kéo ngoài song. Hờn canh thế sự vành đai lỏng. Oán cõi trần gian sợi chỉ thòng. Chuyện nghĩa nhân giờ như lá mỏng. Manh nguồn cội...
|
lỡ đoạn
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
LỠ ĐOẠN. Thơ tình ta lỡ vấn vương. Cõi duyên không nợ biết lường sao đây. Đành thôi cứ mãi như vầy. Còn hơn vướng phải sợi dây bẽ bàng. Dòng đời rẽ lối quay ngang. Đừng đem se lẫn bóng nàng trong thơ. Mắt đêm một cõi mịt...
|
lỡ nhịp cung đàn
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
LỠ NHỊP CUNG ĐÀN. Vườn xuân nhẹ gió mảng sương tràn. Ngõ hẻm mây chìm cột khói lan. Cuối biển hồn trăng sầu rã rụng. Đầu hiên cuộc tửu nát chưa tàn. Năm cùng mẹ vắng tình đêm vỡ. Tuổi hạn em...
|
lỡ bước
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
LỠ BƯỚC. Vắt kiệt dòng thơ đổ giữa chiều. Ta cùng chén rượu thả hồn phiêu. Dìu thu lãng mạn nào khuôn thước. Dỗ mộng bình yên chẳng bóng Kiều. Chỉ có mây tàn giăng cạnh ngõ. Không còn gió lộng đảo bờ tiêu. Mà trong khoảnh...
|
lỡ một lời nguyền
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
LỠ MỘT LỜI NGUYỀN. (THTK -Gcđ & gdđ). "Đã mang tiếng ở trong trời đất. Phải có danh gì với núi sông". (Nguyễn công Trứ). ĐÃ trót vui cùng cảnh gió giông. MANG thân lãng tử kiếp tang bồng. TIẾNG thơ hữu hạn bò trên giấy. Ở...
|
lênh đênh phận người
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
LÊNH ĐÊNH PHẬN NGƯỜI. Đời buồn cuộc mộng quá lênh đênh. Lẩn thẩn đêm nghe phận gập ghềnh. Gác bút ngồi nhìn sương bảng lảng. Rời bàn đứng ngắm biển mông mênh. Duyên nay mở cổng mời tình tự. Nghĩa cũ trôi sông cuộn bập...
|
lỡ nhịp
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
LỠ NHỊP. Như làn gió thổi quyện vào thơ. Những mảng mù sương dạt cuối bờ. Bến cũ ai chờ mưa lệ đổ. Sông chiều kẻ đứng giọt buồn ngơ. Còn đây lối mộng quên rồi nhớ. Vẫn đó vầng trăng tỏ lại...
|