nợ trần
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
NỢ TRẦN. Níu giữ dùm ta biển nợ trần. Cho dù đến cả vạn ngàn cân. Bầy con thuở nọ dành nhau lấn. Lũ cháu giờ đây chỉ đợi phần. Có bữa khui mồm cho hả giận. Khi thời cứng họng nổi đường gân. Nhiều đêm khó ngủ lòng riêng hận...
|
nỗi buồn không tên
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
NỖI BUỒN KHÔNG TÊN. Không còn cảm xúc nhạt hồn thơ. Bỏ những hoàng hôn lịm nắng mờ. Cảnh mộng hôm nào say nét chữ. Khung trời thuở nọ thắm đường tơ. Vành khăn nghĩa mẹ nào mong đến. Mảnh vá tình em mãi đợi chờ. Bỗng chốc...
|
nó và tôi
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
ĐÔI BẠN. Đêm cùng chén tửu ngọt bùi chia. Giấc mộng đời nhau chẳng dễ lìa. Nhớ thuở si tình say chỗ nọ. Thương lần dại gái xỉn bờ kia. Cùng mong buổi cạn về chung lối. Vẫn muốn chiều tan ở...
|
nỗi bưồn ngày cuối năm
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
NỖI BUỒN NGÀY CUỐI NĂM. Bao mùa lá rụng nỗi buồn vây. Phận nổi chìm trong vũng nước lầy. Mãi ngẩn ngơ lòng khi đợi gió. Luôn thờ thẫn ý dạo nhìn mây. Hờn hôm chén tửu sầu chưa cạn. Oán những vần thơ mộng chửa đầy. Để bóng...
|
nỗi buồn của mẹ
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
NỖI BUỒN CỦA MẸ. (Thuận nghịch độc). Thuận :. Cau với mẹ buồn tủi mãi thôi. Gối chăn sầu hận tháng năm rồi. Màu loang phố cũ người xa nó. Lối rã trăng hiền vợ vắng tôi. Lau ngấn lệ nồng thu ước hẹn. Rót ly tình muộn tối...
|
nỗi buồn nhân thế
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
NỖI BUỒN NHÂN THẾ. Nhìn manh thế sự bỗng nhiên buồn. Một bể nhân tình sắp rã khuôn. Nỗi sợ nằm trong lòng phố chuyển. Niềm lo ở giữa bóng đêm luồn. Đau vì dịch tễ hoài đeo bám. Khổ tại vi trùng mãi kết tuôn. Thấy cõi trần...
|
nỗi buồn không chỉ riêng ai
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
NỖI BUỒN KHÔNG CHỈ RIÊNG AI. Cảm nhận đời sao quá não nùng. Khung trời cát bụi phả mù tung. Thành đô hoảng sợ bầy Cô Vít. Cố quận trầm kha cảnh bão bùng. Nghĩ mẹ quê buồn con nước nổi. Nên lòng phố hận lửa chiều...
|
nỗi buồn chiều cuối hạ
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
NỖI BUỒN CHIỀU CUỐI HẠ. Con đường lặng lẽ cuối chiều tan. Nắng ửng vầng mây ngõ hạ tàn. Dãy phố thu mình đang ẩn dịch. Khung trời xõa bóng gợn sầu man. Nhìn qua bãi vắng làn mưa đổ. Ngoảnh lại bờ xa trũng gió tràn. Một bể...
|
nỗi buồn không tên 2
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
NỖI BUỒN KHÔNG TÊN. Giấu nỗi lòng khi hạ đỏ trời. Nhưng buồn chợt đến mỗi chiều vơi. Vầng trăng khóc tự lần xa biển. Vạt cỏ hờn hôm ngõ vắng người. Đã biết thu vàng không trở lại. Nên rằng nắng nhạt chẳng về chơi. Đường...
|
nợ mãi cái nhìn em
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
NỢ MÃI CÁI NHÌN EM. Ta còn mãi nợ lúc nhìn em. Chỉ một lần thôi ngõ mắt thèm. Có những đêm ngồi khơi tửu nhạt. Hay từng buổi đợi ngắm chiều lem. Miền thu đẹp bởi màu sương rắc. Dãy phố hiền như thảm lụa kèm. Mộng vẫn êm...
|