ông sợ
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
ÔNG SỢ. (Lưỡng đầu xà nghịch thiệt). Ma tối lạ đường dẫn mối ta. Là ông chỉ sợ đám lông à. Đón môi nó tặng nàng đôi món. Ra cảnh anh chờ chị rãnh ca. Lỏng cối nên rời xa lối cổng. Già nhân phải bỏ vắng dân nhà. Mối xưa...
|
ôi ! thời gian
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
ÔI ! THỜI GIAN. Bốn bảy năm dài những đợi trông. Thời gian đã đủ xếp cao chồng. Cơn sầu gặm nhấm luồng tư tưởng. Cõi mộng xoay vần cảnh núi sông. Lại mỗi vào xuân hồn tửu chiếm. Rồi khi đến hạ cửa mưa lồng. Quay nhìn thế...
|
ơn trời
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
ƠN TRỜI. (THTK - 2gcđ). ..."Da trời ai nhuộm mà xanh ngắt. Mắt lão không vầy cũng đỏ hoe..." Trích trong Thu Ẩm của Nguyễn Khuyến). =====================. DA thịt thơm nàng õng ẹo khoe. TRỜI ban đất tặng chẳng đui què. AI...
|
ôi ! thời gian & xa vắng
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
ÔI ! THỜI GIAN. Lại cũng trèo lên tám bảy rồi. Nghe chiều gió vẫn lạnh lùng rơi. Chờ đêm sẽ được hầu bên chúa. Đợi bữa cùng chung gác cổng trời. Cứ tưởng xuân tình chưa thể cạn. Không ngờ suối...
|
phận tớ tôi
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
PHẬN TỚ TÔI. Mắm nhạt cơm thừa đủ nỗi cay. Làm thân ngựa cưỡi với trâu cày. Con thời bảy đứa tình duyên mượn. Gái cũng mươi bà của nợ vay. Sáng củ khoai mì ăn tạm bữa. Chiều ly rượu đế ngủ...
|
phận người
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
PHẬN NGƯỜI. (Thuận nghịch độc). Thuận :. Trôi nổi bến đời cuộc tử sinh. Thế nhân sầu muộn cảnh duyên tình. Hồi tâm tại nhớ vòng đau khổ. Tỉnh trí nên buồn nỗi nhục vinh. Ngôi thứ miễn bàn anh tửu luận. Dưới trên nào cãi...
|
phận nghèo
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
PHẬN NGHÈO. (Thuận nghịch độc-1giao duyên đối ). Thuận :. Côi cút phận nghèo kiếp tả tơi. Nắng mưa vùi dập lỡ xuân thời. Rồi đêm phố nhạt vàng mây khói. Lở bến trăng mờ lạnh sóng hơi. Môi thấm lệ chiều thu lá đổ. Rã...
|
phải sống
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
PHẢI SỐNG. Là thân phận chó chỉ canh nhà. Ước chủ nhân mình sẽ vị tha. Họ vẫn ngồi chung bầy xảo trá. Mình đang ở với bọn gian tà. Quanh miền thế tục người lo quỷ. Giữa chốn gian trần kẻ sợ...
|
ôi thời gian !
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
ÔI THỜI GIAN ! Khoảnh khắc thời gian bỗng lạnh lùng. Con đường ngắn lại để về chung. Màu xanh mặt biển sầu hoang dã. Sắc đỏ hoàng hôn vỡ điệp trùng. Cuộc lữ ta tìm không phải gấm. Canh đời mẹ...
|
ông trời ác quá
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
ÔNG TRỜI ÁC QUÁ. Tết đảo ngoài sân lão bịnh rồi. Cơm chiều nửa muỗng đắng bờ môi. Vào đêm cảm sự đời nên thức. Lại ngõ sầu nhân thế phải ngồi. Những đợt đông về nghe khó thở. Khi mùa gió trở mộng buồn trôi. Hoàng hôn tuổi...
|