bãi đời Tác giả: Lê Cảnh Tiến
BÃI ĐỜI. Cuối nẻo đường chưa đã dập dềnh. Thơ nằm méo chữ cuộc đời vênh. Tình như sợi khói trôi đầu bãi. Mộng giống làn mây nổi giữa ghềnh. Tĩnh rượu chua lè anh trút bỏ. Manh lòng thối rữa...
|
bãi hoang Tác giả: Lê Cảnh Tiến
BÃI HOANG. Mỗi bận đi về nó cải trang. Vào đêm ả vợ cứ ngơ ngàng. Khi thì hoảng hốt nằm bưng lỗ. Bữa lại điên cuồng ngủ bít hang. Những cuộc giằng co phiền cả xóm. Từng phiên chống đỡ khổ...
|
bài không tên Tác giả: Lê Cảnh Tiến
BÀI KHÔNG TÊN. Bên ngoài nắng hạ võ vàng rơi. Giấu nỗi buồn riêng cả cuộc đời. Mẹ bỏ đi chiều sương rã bến. Cha tìm lại buổi gió về khơi. Còn ta gối mộng sầu thiên kỷ. Vẫn nó ngồi mơ tưởng một thời. Khoảng lặng đêm tràn...
|
bài thơ vĩnh biệt Tác giả: Lê Cảnh Tiến
Vĩnh biệt (Ban Ngo Duc) người bạn thơ vừa quen nhưng rất mến mộ bởi những bài họa mà bạn ấy đã dành cho mình . Xin nghiêng lòng tiễn biệt anh lần cuối... BÀI THƠ VĨNH BIỆT. Vĩnh biệt người...
|
ban & tôi Tác giả: Lê Cảnh Tiến
BẠN VÀ TÔI. (Thuận nghịch độc). Chân tình khách lữ đến tìm ta. Mến cảm vì thân thiết phải là. Gần gũi sớm hôm cùng ấm rượu. Cõi còm mưa nắng cảnh chung ca. Phân ly chớ cản ngăn trời đất. Rẽ tiếng nào lui tới cửa nhà. Cần...
|
bản tình ca cuối cùng Tác giả: Lê Cảnh Tiến
BẢN TÌNH CA CUỐI CÙNG. Tóc ủ màu sương bạc nỗi đời. Chân chiều mỏi mệt tháng ngày vơi. Vườn hoa bỏ cuộc vì khô vốn. Mẻ rượu rời canh vẫn thiếu lời. Khập khiễng đi về căn gác nghỉ. Âm thầm trở...
|
bán trời Tác giả: Lê Cảnh Tiến
BÁN TRỜI. Mở mắt nhìn đêm bỗng bật cười. Xuôi dòng thế sự đủ trò chơi. Bầy dê nhổ cọc tìm phương trốn. Lũ chuột đào hang bỏ xứ rời. Mẹ vẫn cơi trầu xưa đỏ thắm. Em còn mảnh áo cũ vàng...
|
bánh xe đêm Tác giả: Lê Cảnh Tiến
BÁNH XE ĐÊM. Ta về lại phố để tìm vui. Chẳng thấy gì qua nỗi ngậm ngùi. Ngõ vắng mưa sầu trăng đỏ lịm. Con đường bụi bẩn nắng vàng ui. Dòng thơ hận kẻ đem tình lấp. Lối mộng buồn em bỏ nghĩa...
|
bão tình Tác giả: Lê Cảnh Tiến
BÃO TÌNH. Chỉ một vài ly hắn đã đòi. Thân này sớm muộn bỏ đời toi. Chiều qua muối mặn nằm bên cửa. Tối lại gừng cay ở giữa chòi. Nghĩ mệt anh ngồi banh cẳng kiếm. Không nằm gã lại cúi đầu...
|
bất an Tác giả: Lê Cảnh Tiến
BẤT AN. Một cõi thiên đường quả bất an. Buồn đêm gió rụng giữa canh tàn. Nghe lời chúa gọi kề bên cửa. Ngỡ tiếng ma cười ở cạnh tran. Kẻ vẫn ngồi lo tình đứt đoạn. Người đang mãi sợ cảnh ly đàn. Gian trần lặng lẽ sầu ai...
|