dư âm
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
DƯ ÂM. Trước cửa vườn mai đã lụi tàn. Quanh hè nở rộ đám hoàng lan. Bài thơ nhớ mẹ nằm trên vở. Hủ rượu chờ cha ngã dưới bàn. Nắng dỗi khung trời giăng nhả sợi. Mây hờn mặt biển kéo mành...
|
đốt thơ tình
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
ĐỐT THƠ TÌNH. (Nđt- ltvt-ntvv-nv). Có lẽ không còn chuyện để vui. Tình em sẽ phải sớm chôn vùi. Đêm buồn rượu đắng hồn men lủi. Mộng ngủ trăng sầu ngõ gió chui. Giữ khoảng thời gian đầy một...
|
dư âm chiều
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
DƯ ÂM CHIỀU. (Xuôi ngược đọc). Lơ lửng khói chiều biển gió ru. Đó đây mờ ảo lối suơng mù. Bờ chao nước đẩy thuyền xô sóng. Bến rã mây sầu mộng tiễn thu. Vơ vẩn chuyện tình đêm gối nợ. Khát khao...
|
đúng nghĩa là thơ
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
ĐÚNG NGHĨA LÀ THƠ. Chỉ sợ lòng nhân những méo tròn. Thơ nào nghĩ đến chuyện trèo non. Tình em nhặt giữa mùa trăng chớm. Nghĩa bạn mò trong chén tửu mòn. Quyết giữ khung trời xuân của mẹ. Mong chờ lý tưởng cuộc đời...
|
dư âm 2
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
"Tóc mây mẹ chải dầu dừa. Bờ môi thuốc dỗ giấc trưa muộn phiền...". (Điều mà tôi không thể nào quên về mẹ của tôi là lúc sinh thời đầu tóc của người luôn óng mượt với mùi hương dầu dừa đặc trưng và đặc biệt là giấc ngủ...
|
đốt hết
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
ĐỐT HẾT. Cuộc rượu bần hàn níu kéo ta. Cơn say giết chết mỗi chiều tà. Nhiều lần dệt mộng men thu vá. Lắm lúc nhìn đời giọt lệ pha. Dẫu cõi trăm năm mờ biển cả. Như mây suốt kiếp nhạt vườn cà. Ngày về cuối xóm hương thu...
|
dư vị cuộc đời
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
DƯ VỊ CUỘC ĐỜI. (Thuận nghịch độc). Trăng gió muộn phiền nỗi nhớ quê. Sớm khuya buồn mẹ cảnh đêm về. Chằng mây lối hạ miền tang tóc. Buộc nắng trưa tàn mộng chán chê. Hăng vị ấm trầu nương khói thoảng. Đắng cay mùi rượu...
|
dòng xoáy cuộc đời
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
DÒNG XOÁY CUỘC ĐỜI. Canh bài mấy thuở được làm nên. Lựa chốn càn khôn chẳng vững bền. Lũ cẩu say lòng phiên sát phạt. Con người toại ý buổi cuồng điên. Đời như bọt nước trào trên biển. Mộng...
|
dự cưới
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
DỰ CƯỚI. Vợ bảo nhà bên mời đãi cưới. Chiều nay ruộng rẫy ngừng tiêu tưới. Vườn hoa lá đổ rụng tơi bời. Đám cải hoa vàng khô rã rượi. Tạm nghĩ anh ngừng tối bủa câu. Dừng tay nhỏ nghĩ ngày...
|
đừng cho là vô cảm
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
ĐỪNG CHO LÀ VÔ CẢM. Lũ lụt người ta nói đủ điều. Tôi thì chẳng dám sợ mồm điêu. Lầu xanh gái ở còn dư chỗ. Tủ bạc bà chăm cũng khá nhiều. Mở miệng không bàn e cũng chết. Quên lời bỏ hứa sợ rằng...
|