héo hắt đời chiều
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
HÉO HẮT ĐỜI CHIỀU. Em ngồi trước cửa lệ buồn rơi. Dõi nửa hồn trăng tận cuối trời. Lạnh nẻo đêm sầu nay rã gối. Đau miền mộng úa đã tàn hơi. Tình xa để nhớ vành khăn đợi. Nghĩa cạn đành...
|
hết cảm xúc
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
HẾT CẢM XÚC. Không còn cảm xúc lạnh hồn thơ. Nẻo mộng từ nay héo nỗi chờ. Mực đã chia dòng nên chẳng tiếc. Duyên vừa rẽ bến khỏi cần mơ. Buồn treo cửa vắng làn mây nhạt. Lạnh vỡ thềm khuya...
|
hãy đến với anh
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
HÃY ĐẾN VỚI ANH. Em về xếp bỏ chuyện hồng nhan. Hãy tới cùng anh đổi nhịp đàn. Bến lạnh sao còn neo huyễn ảo. Đêm sầu chẳng lẽ níu mù tan. Vần thơ vẫn đó làn mây bạc. Ngõ mộng là đây mảnh...
|
hang cua
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
HANG CUA. Leo cồn tuột dốc ngã nằm ngang. Bỗng thấy hầm cua lộ hở càng. Nước đẩy rêu lùa quanh miệng lỗ. Mưa tràn cỏ lướt dọc bờ hang. Thằng say lại bảo dày như nấm. Gã tỉnh còn khen mát tựa...
|
hận virus vũ hán
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
VIRUS VŨ HÁN. Căm thù Vũ Hán đổi đời ta. Rõ cảnh vàng thau chánh lộn tà. Nợ cõi gian trần chưa trả hết. Ân miền thế tục phải đành xa. Trường quê lại nhốt người phong nhã. Phố cũ thời quên cảnh điệu đà. Nẻo vắng oan hồn...
|
hắt hiu dòng đời
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
HẮT HIU DÒNG ĐỜI. Vòng quay thế sự đảo điên lòng. Lại mỗi đêm về cảnh nến chong. Vẫn ngọn đèn khêu sầu mắt mỏi. Cùng phiên bấc lụn dẫm lưng còng. Thương dòng tuổi tác đời ngang dọc. Thấy biển nhân tình nỗi đục trong. Cảm...
|
hắn đấy mà
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
HẮN ĐẤY MÀ. Vẫn mỗi tinh sương thuốc với trà. Chiều về tửu cảm đến đêm hoa. Trưa cơm đạm bạc mần vài chén. Tối cháo đơn sơ vực một nhà. Khổ sở thì thầm bên tượng mẹ. Nghèo hèn lạy lục dưới tranh cha. Soi gương mới thấy đời...
|
hang hùm
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
HANG HÙM. (Hoạ thơ Hồ Xuân Hương). Ngoài hang cỏ mọc phía đôi chòm. Lối thẳng đen tầm cỡ một hom. Kẻ rã rời thân chờ tiếng phập. Người thơ thẩn dạ đón âm phòm. Đau lòng thục nữ lần xeo ổ. Vỡ sóng loan phòng dạo bể...
|
hận
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
HẬN. (Vấn nghi). Buông dòng kỷ niệm ấy rồi sao...? Trả lại tình xuân có lẽ nào...? Nợ cũ muôn đời thôi chỉ bấy...? Duyên buồn vạn thuở thế còn bao...? Tìm hương sợi tóc vàng đêm để...? Dõi bóng làn mây lạc cảnh...
|
hết hơi
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
HẾT HƠI. Nói đến văn chương tự nhận tồi. Vài điều bộc bạch ý vui thôi. Câu thơ cẩu thả vài dòng viết. Chữ nghĩa đơn sơ mấy tiếng bồi. Lực kiệt nào còn mơ nẩy nở. Đời tàn chẳng thể ước sinh sôi. Bao năm cặm cụi tìm lời...
|