không còn ngắm cảnh chiều buông
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
KHÔNG CÒN NGẮM CẢNH CHIỀU BUÔNG. (Thuận nghịch độc). Thuận :. Đâu còn có cảnh ngắm chiều buông. Nắng nhạt trời soi nước đỏ luồng. Cầu trắng bọt chao thuyền rẽ lối. Bến mờ mây đọng phố tan chuông. Thâu canh gió lạnh trăng...
|
không còn gì để mất
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
KHÔNG CÒN GÌ ĐỂ MẤT. Ưu phiền gạt bớt mảnh tình vơi. Một nếp nhà tranh nghĩ để đời. Bỗng cháy khi tiền chưa kịp gởi. Hoang tàn lúc lửa đã ngừng rơi. Ngồi thương ả vợ tình xa mối. Đứng cãi thằng con hận bỏ lời. Khổ tấm...
|
không cùng một điểm
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
KHÔNG CÙNG MỘT ĐIỂM. Vòng quanh cõi ảo lắm sư thầy. Học hỏi coi chừng sẽ dốt lây. Bởi tứ đường thi từ ngữ rộng. Vì thơ lục bát nghĩa nhân đầy. Thương người khổ luyện tìm câu viết. Ghét kẻ thăm dò vạch chữ gây. Đã biết mình...
|
không đội trời chung
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
KHÔNG ĐỘI TRỜI CHUNG. Lỡ nợ nần mi kẻ khốn cùng. Ta thề quyết chẳng đội trời chung. Dù cho những lúc kề vai mộng. Chiếu rã nhiều hôm ngủ một mùng. Hận đã leo chồng như đỉnh núi. Căm đà nghẽn lối tựa đầm lung. Lòng đêm lại...
|
không còn gì cho nhau(2)
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
KHÔNG CÒN GÌ CHO NHAU. Thôi đành phải vậy bước về không. Bỏ hết đằng sau nghĩa vợ chồng. Hắn mải mê tìm trăng cõi mộng. Ta sờ soạng kiếm lửa mùa đông. Triền xuân nhạt dẫu đầy hoa trắng. Ngõ hạ buồn nhưng đủ nắng hồng. Lại...
|
không còn hấp dẫn
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
KHÔNG CÒN HẤP DẪN. Đôi lời giã biệt gửi làng phây*. Chẳng nợ nần chi giữa chốn nầy. Cạn những đêm ngồi mê mải gió. Đau từng buổi đến thẫn thờ mây. Tình em tựa mấy làn sương mỏng. Nghĩa mẹ là con nước biển đầy. Chán cảnh...
|
không còn gì để nhớ
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
KHÔNG CÒN GÌ ĐỂ NHỚ. Giữa nắng chiều rơi bản nhạc buồn. Cung sầu khép lại những lần hôn. Niềm đau bỗng cạn trong tầm mắt. Nỗi khổ chìm sâu tận đáy hồn. Đã thế thôi đành chôn tuổi dại. Thay...
|
không còn là mùa thu
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
KHÔNG CÒN LÀ MÙA THU. Thu lại về bên góc phố hanh hao. Làn gió nhẹ xạc xào chen cửa sổ. Tiếng đàn ai nỗi niềm rơi xuống hố. Chén ưu tư em dỗ nợ tang bồng. Nắng lụa là trôi cặp mé con sông. Đời rác rưởi chất chồng lên xó...
|
không còn gì cho nhau
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
KHÔNG CÒN GÌ CHO NHAU. (Tứ đối. Cách cú đối). Vầng trăng thuở nọ rời hiên cũ. Cánh nhạn năm nào bỏ bến xưa. Nhạt cảnh mùa đông chìm rẫy lúa. Tàn canh gió hạ thổi nương dừa. Phiên buồn tiếng thở...
|
không đề
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
KHÔNG ĐỀ. Thế sự giằng co ngã ngửa rồi. Binh tàn tướng bại phải dừng thôi. Đầu hiên kẻ trộm rình đưa chén. Giữa bếp bà cho đợi nhử mồi. Những tưởng ngon chè ôm cọc hút. Đâu ngờ nhạt bánh đổ...
|