dụ ngôn
Biết,
Người vẫn hoài suy tư tự vấn
sợ buồn rơi thành giọt trong ngần
sợ hụt hẫng làm tim lận đận
sợ thủy chung là áng phù vân
sợ lòng người đa đoan, thừa, thiếu
sợ chữ yêu đồng nghĩa với liều
Nhé,
đừng ngậm ngùi như mưa phố vắng
đừng để hồn hoang phế nhện giăng
hãy trải mộng mịn tươi vạt nắng
thắp nến mơ lấp lánh hoa đăng
hãy đan tơ sợi thương sợi nhớ
dệt phím tình mượt thắm đợi chờ
Bởi,
tim không thương, tim sẽ lạnh lùng
đời không yêu, đời thành tẻ ngắt
mỗi cuộc tình ví tựa cọ vung
vẽ tâm hồn đượm nhiều màu sắc
nét kỷ niệm là cánh môi xinh