trở về ( mùa chay)
Tác giả:
Khương Thuỵ Phùng
Mua chay màu tím ai hay? Phải chăng màu tím ở ngay lòng người. Mùa chay nhắc nhở loài người. Ăn năn thống hối đừng lười biếng nha. Trở về ! xin Chúa thứ tha. Đừng vì mặc cảm mà xa lánh Ngài. Chỉ cần sám hối van nài. Ngài...
|
trọng ơi !
Tác giả:
Khương Thuỵ Phùng
Thẹn thùng cho một thằng khùng. Mang tên Trọng Lú khéo dùng thuật ngôn. Tưởng rằng mình rất là khôn. Trả lời phỏng vấn muốn nôn ông à. Làm ơn ăn nói thật thà. Những lời ông nói nghe mà xạo ke. Nghĩ rằng dân chúng sẽ...
|
trách móc và bỏ qua!
Tác giả:
Khương Thuỵ Phùng
Có lẽ vì Ta chưa hiểu rõ Người. Nên vội vàng, trách móc khiến Ngừơi đau. Trong cuộc sống, nhiều chuyện hiểu lầm nhau. Lời nói vui, nhưng Ta xem là thật. Khi tường tận mới hay Ta trách trật. Khiến nỗi buồn cứ theo bám trong...
|
tình thu!
Tác giả:
Khương Thuỵ Phùng
Gửi Thu một chút nắng vàng. Còn vương giọt nắng cuối đàng mong manh. Gửi thu một chút mây xanh. Quyện trong gió thoảng vòng quanh vui đùa. Hương thu êm dịu cuối mùa. Tình thu man mác nhẹ khua cõi lòng. Lá...
|
tôi ước mong !
Tác giả:
Khương Thuỵ Phùng
Tôi ước mong một ngày trời rực sáng. Bồ câu rợp trời rộng cánh tung bay. Tôi ước mong một ngày hết đắng cay. Và quanh tôi chỉ còn là hạnh phúc. Tôi ứơc mong ngập trời hương hoa cúc. Rực sắc vàng mơ ước bấy lâu nay. Tôi ước...
|
trả lại anh !!
Tác giả:
Khương Thuỵ Phùng
Cuộc tình này em gom trả lại anh. Dù muốn giữ nhưng cũng đành gửi lại. Trong tình yêu em nhận mình thất bại. Giải thoát nhau ta ra người xa lạ. Đớn đau này em xin nhận tất cả. Thì thôi anh cứ mạnh dạn bước đi. Tình không...
|
tôi trở về nhưng người ở đâu??
Tác giả:
Khương Thuỵ Phùng
Tôi trở về giữa mùa thu thay lá. Góc phố thân thương chừ sao xa lạ. Len lén tâm hồn một nỗi buồn khó tả. Tự hỏi mình: có phải lạc rồi không? Tôi trở về khi trời chuyển mưa giông. Trời nổi gió mưa mịt mù khắp lối. Cả không...
|
tri ân thầy cô!
Tác giả:
Khương Thuỵ Phùng
Tri ân Thầy cô! Nghĩa tình rộng lớn bao la. Của thầy cô đã bỏ ra cho trò. Sự hy sinh ấy thật to. Thầy cô vất vả lái đò qua sông. Tháng năm vun đắp tưới trồng. Giúp trò đôi cánh màu hồng bay cao. Thầy cô như ánh trăng...
|
tự tình !
Tác giả:
Khương Thuỵ Phùng
Con tim chẳng chịu nghe lời. Dặn lòng đóng lại lời mời yêu đương. Bao năm tim chẳng vấn vương. Vậy mà nay lại lỡ thương một người. Tim ơi! Ta trách buồn ngươi. Tại sao? Lại để bức tường thấp chi. Sao tim không chịu đóng...
|
trời đổ cơn mưa!
Tác giả:
Khương Thuỵ Phùng
Than miết trời cũng đổ mưa. Mưa to gió lớn cho vừa lòng ai. Mưa rơi rả rích bên tai. Gió lùa nghiêng ngả cành nhài rụng rơi. Cộng thêm sấm chớp sáng trời. Nước tuôn trút xuống đất tơi xốp liền. Cám ơn...
|