Thời gian hiện rực vàng trong ánh mắt Áng đêm đen có mãi tới vô cùng Có hay không bốn mùa huyễn hoặc Ánh trăng rằm vằng vặc chốn hư khộng
Mây đâu cũng ở lưng trời Người đâu cũng chẳng thể dời chốn quê Đến đi răng cũng là về Quê mô cũng rứa cũng là quê hượng