đây đây đây đâu
Tác giả:
Cảnh Ngọc
Đâu Đây Đây Đâu. Đâu đây đâu đây đâu đâu đây ? Gió đùa gió hẹn gió gió mây. Cơn mùa cơn mùa mùa cơn khác. Gió về mây đứng tình lặng ngay. Đây đâu đây đâu đây đây đâu? Ai về ai ở hỏi ai sầu. Mộng vàng mộng tan mộng mê...
|
đau đớn
Tác giả:
Cảnh Ngọc
Đau Đớn. Anh hỏi em nhưng điều anh thắc mắc. Và em đã trả lời không dè dặt. Từng chữ như con dao khứa vào lòng. Thớ thịt không đau mà cay con mắt. Ngay từ đầu em làm vậy là sao. Không yêu anh thôi xin đừng hỏi chào...
|
dấu người nơi đáy tim
Tác giả:
Cảnh Ngọc
Có lẽ chúng mình nên dừng chân đây anh nhỉ. Chẳng bên nhau ở đời này được nữa. Đừng bận tâm nhớ nhung gì câu hứa. Áo cô dâu của anh không phải cho em mặc. Em cũng buồn giọt lệ tràn khóe mắt. Buổi hoàng hôn ngã về đêm biến...
|
cứ vui
Tác giả:
Cảnh Ngọc
Đời bao nhiêu cứ cười lên em nhỉ
Dẫu nỗi buồn cứ bắt lệ ướt mi
Cứ vui đi dù lòng em thấy tệ
Vì cuộc đời chỉ để gió cuốn đi
|
dấu sâu vào lòng mình
Tác giả:
Cảnh Ngọc
Có những thứ nên dấu lại trong lòng. Để khỏi phải nói lên lời hy vọng. Chữ yêu thương là ngàn vết dao đấy. Đâm vào tim mà máu chẳng trào dâng. Có những điều chẳng phải ta hằng mong. Những vẫn cố mộng mơ trông viễn...
|
cơn ghen ái tình
Tác giả:
Cảnh Ngọc
Ôi khúc ca năm tháng ấy đâu rồi. Tôi đi tìm trong ký ức phai phôi. Tôi yêu em nhưng bao điều tội lỗi. Sao xứng được với tình em trao Tôi. Đôi mắt em tôi nào có dám nhìn. Chỉ trộm lắng khi em không hề biết. Những đêm...
|
dại khờ lặng câm
Tác giả:
Cảnh Ngọc
Lặng Câm. Tôi nhìn em trong vô hồn vô thức. Tôi say đắm hình dung em thật lạ. Như kẻ khờ mơ mộng của tuổi yêu. Của mật ngọt của ong bướm dèm pha. Và nhìn em như mặt trăng giữa tháng. Ôi thơ mộng ôi lai láng yêu thương...
|
dấu vết của ta
Tác giả:
Cảnh Ngọc
Dưới chỗ hoa không có mùa khác nỡ. Đêm trăng vỡ im ắng ngay đỉnh đầu. Ta hằng mong một dáng trẻ xuân lâu. Tuổi đôi mươi cho nét xanh ngọc ngà. Cho tình thắm cho nắng chiếu lên và. Cho một chút ôi tình yêu cháy bùng. Ôi...
|
đêm nay em
Tác giả:
Cảnh Ngọc
Đêm Nay Em. Đêm nay em ngồi khóc một mình. Mưa lộp bộp trên mái tôn rơi. Góc nhà nhỏ phố buồn lặng thinh. Cô mặc mình em không nên lời. Chưa tàn úa nhưng chẳng còn thắm xanh. Chỉ víu vương 1 chút xíu trên cành. Gió...
|
con lối của niềm đau
Tác giả:
Cảnh Ngọc
Con Lối Của Niềm Đau. Con lối anh đã từng qua nhiều năm. Nay chẳng còn lý do gì ghé thăm. Con lối ấy dẫn vào một cơn đau. Đang lớn dần và như vực thẳm. Anh sẽ nhìn khi mỗi lần đi qua. Anh sẽ nhớ ôm em khi chiều...
|