trăn trở
Tác giả:
Âu Tú Vân
Trái tim em luôn âm thầm tranh đấu. Yêu hay quên giữa ngục thất tù đày. Đời dối gian như vở kịch bi hài. Đâu khán giả có người lau nước mắt? Em không tin phép mầu là có thật. Nên chẳng van nài cầu cứu cõi nhân sinh. Đơn...
|
thơ ta như gã ăn mày!
Tác giả:
Âu Tú Vân
Thơ ta như gã ăn mày. Lê thê từng bước mệt nhoài tấm thân. Vô duyên ta bảo ta rằng. Thơ ta tiên nữ hạ trần ngao du. Thơ ta rao bán vài xu. Giữa đời cơ cực phù du ai cần? Gom thơ ta gửi mây ngần. Đêm hanh hao gió vạn lần...
|
tự ngạo
Tác giả:
Âu Tú Vân
Nam châm lớn tạo ra từ trường mạnh. Điện tình yêu có công suất khôn lường. Sống hoặc chết cho đúng nghĩa yêu đương. Thơ Nàng Cóc nếm vị đời từng trải. Vẻ thơ ngây trên đoạn đường xa ngái. Mà thời gian khuất lấp nét xuân...
|
vợ anh làng chài
Tác giả:
Âu Tú Vân
Vợ vua nào có vui gì? Vợ anh chài lưới có khi lại tình. Cái tình nó tỉnh tình tinh. Cái tình nó buộc chúng mình với nhau. Vợ vua lắm kẻ hô hào. Vai nghiêng đầu cúi nó chào lạy ta. Trẻ trung nó gọi là bà. Ta đây nào phải...
|
tản mạn quê hương
Tác giả:
Âu Tú Vân
Đã rất lâu, từ ngày sống ở tp tôi không còn thấy cảnh mênh mông sông nước của vùng nông thôn miền Tây Nam Bộ. Cảnh nước bao vây ví quanh 4 phương 8 hướng của ngôi nhà, cảnh người nông dân xắn quần sát háng, cảnh má chống...
|
tỉnh
Tác giả:
Âu Tú Vân
Đom đóm rủ nhau đậu trên mái nhà
Bao vệt sáng nhỏ nhoi không làm đêm ấm lại
Màn đêm hỡi! Xin đánh thức hồn ta dậy
Nhận diện cuộc đời bao thật giả đúng sai.
|
viết cho người đã khuất!
Tác giả:
Âu Tú Vân
( Sài Gòn -2015, viết tặng anh Phạm Thành). Ngày đầu tuần mà tầm tã những cơn mưa. Đông về chưa sao nghe lòng như băng giá? Nhớ về ba nơi thiên đường xa lạ. Gốc mộ sầu hương cỏ đã xanh rêu. Một đời ba luôn tần tảo chắc...
|
tôi và thơ
Tác giả:
Âu Tú Vân
Tôi biết làm thơ từ năm mười tuổi. Ba dạy tôi gieo vần làm lục bát quê hương. Lời con nít sao mà ngây ngô thế. Mẹ cười xòa dạy tôi biết dân ca. Mười bốn tuổi tôi theo anh học vẽ. Nét bút mềm vẽ ước mơ tôi. Lần đầu tiên...
|
tôi ước
Tác giả:
Âu Tú Vân
Vẫn còn đây câu thơ đang viết dở. Bút nghiêng mình bỡ ngỡ gió xuân qua. Ép cánh hoa trong trang giấy thật thà. Đêm cô đọng giọt buồn rơi tỉnh lặng. Đã bao năm nơi phương trời lận đận. Đếm xuân thì nhiều hơn những ngón...
|
sài gòn mùa này chẳng còn thích em
Tác giả:
Âu Tú Vân
Sài Gòn mùa này có nắng không mưa. Không có gì gọi là vui vẻ. Vì không mưa nên trời Sài Gòn không mát mẻ. Em không anh có lẽ cũng rất buồn. Sài Gòn mùa này không có người thương. Không có ai sáng sáng chiều chiều đưa...
|