thương lắm gò công
Tác giả:
Trần Lê Phượng Loan
Hò ơ... "Gò Công có Biển Tân Thành. Có Lăng Trương Định, có Chùa Thiêng Liêng"... Dù đi biền biệt trăm miền. Nhớ về vùng đất lửa thiêng Định Tường... Tôi yêu quê tôi đất quê hương Gò Công. Dù tôi đi xa, vẫn nhớ vẫn...
|
tiếc nuối tuổi xuân
Tác giả:
Trần Lê Phượng Loan
Ả xuân rón rén ra đi. Em ngồi tiếc tuổi xuân thì thong dong. Cái thời "thắt đáy lưng ong". Ra đường kẻ đón người mong đi cùng. Cái thời má ửng thẹn thùng. Có ai ngắm trộm...tim run loạn hồi. Hạ về đưa đẩy tuổi đời. Xuân...
|
ký ức quê hương
Tác giả:
Trần Lê Phượng Loan
Quê hương tiếng mưa lào rào. Uống ngụm nước ngọt mát vào trong tim... Quê hương những trái dừa xiêm. Mát vào da thịt, dịu êm cõi lòng... Quê hương lúa trổ đòng đòng. Trưa hè nắng gắt lưng còng mẹ mang. Dập dìu gánh lúa...
|
mười thương
Tác giả:
Trần Lê Phượng Loan
Một thương... Đôi mắt bơ phờ. Hai thương... Gánh nặng trên bờ vai xương. Ba thương... Mái tóc pha sương. Bốn thương.. Dáng mẹ trên đường liêu xiêu. Mẹ già vất vả muôn điều. Chắt chiu tần tảo. Sớm chiều cho con. Năm...
|
lời nguyện cầu
Tác giả:
Trần Lê Phượng Loan
Thượng Đế nơi đâu, Phật ở đâu? Bao tai ương xuống thế gian sầu. Trẻ ...mới sinh ra đà bi bỏ. Già ...lạnh co ro dưới gầm cầu. . Những trẻ ăn mày dắt díu nhau. Giành nhau để được ít cơm rau. Áo quần tơi tả, lem luốt...
|
ta là ai
Tác giả:
Trần Lê Phượng Loan
Ta là ai giữa muôn trùng sinh tử. Đến từ đâu trong thăm thẳm hư vô? Là hạt cát giữa sa mạc cằn khô. Hay giọt nước giữa đại dương vời vợi? Ta là gió thẩn thơ nơi đồng nội. Hay mây bay lơ đễnh khuất vầng dương? Là hoa...
|
hoa nhân ái
Tác giả:
Trần Lê Phượng Loan
Ta gieo một hạt giống lành. Ngày mai đất nứt ra nhành Từ Bi. Đất tuy khô cứng như chì. Nước Yêu Thương tưới tức thì sinh sôi. Hạt Từ Bi bỗng đâm chồi. Kết Hoa Nhân Ái trên đồi Tâm Linh. Hoa kia chỉ nở khi mình. Chung tay...
|
vườn cây tri thức
Tác giả:
Trần Lê Phượng Loan
Thầy tôi mải miết vun trồng. Những cây Tri Thức trên đồng Tương Lai. Phấn là cuốc, bút là cày. Thửa ruộng--sách, bảng...Thầy say sưa "bừa". Bục giảng là chú trâu xưa. Gian nan sớm tối, nắng mưa mỗi ngày, một cây rồi lại...
|