người xây tổ ấm
Tác giả:
Su Tây Tây
Ai là Người sẽ Xây Tổ Ấm?
Ai là Người sẽ làm Ấm Tổ Xây?
Ai là Người sống cùng Tổ Ấm đây?
Ai là Người sẽ cùng làm Ấm Tổ?
|
nàng p1
Tác giả:
Su Tây Tây
Nàng! Vốn dĩ với nhiều vết xước hằn trong tâm hồn gai góc xù xì bên đời lại có thể yêu thương trở lại rồi đấy! -Tin được ko? Cả 1 trời Thu cũng ko thể đủ khoảng không cho Nàng cất tiếng hát ru mềm quãng vắng trống trải của...
|
nàng p2
Tác giả:
Su Tây Tây
Con gió lạnh đầu mùa ùa về trong 1 cái chớp mắt của chiều giông gió xua tan mọi cái khô ram ráp Thu heo may tháng 11! Vì Anh và Nàng đã ko còn gặp nhau! Nên Đất Trời cũng nghiêng ngả... Tốt nhất là Anh và Nàng cứ nghiêng...
|
nàng p3
Tác giả:
Su Tây Tây
Đêm của một tâm hồn hoang tàn những yêu thương, trăn trở những vết xước nhàu nhĩ, xé toạc những vết rạn đã khô! Nàng lại đau! Thật ko dễ để chữa lành vết thương lòng cho thoả những ưu tư đang quằn quại! Đêm càng muộn, gió...
|
nàng p4
Tác giả:
Su Tây Tây
Nàng lại ngồi bên Anh! Hôm nay, ngay lúc này... Chông chênh, chếnh choáng men alcoho 5% thì ít mà váng vất men Y là nhiều! Anh vẫn ở đây. Anh vẫn như vậy! Vẫn cái giọng trầm lặng nghèn nghẹn đều đều, rót vào lòng những...
|
nàng p5
Tác giả:
Su Tây Tây
Con đường phía trước lại thênh thang quá... Nàng thấy thấm mệt bởi những suy nghĩ xem chừng có phần lo lắng. Dù đã có 1 khoảng thời gian rất dài để thích nghi, để tập cô đơn, để đủ mong muốn lại có 1 người bạn đời nhưng có...
|
nàng p6
Tác giả:
Su Tây Tây
Những lo lắng đến mức nhát gan của Nàng làm cơ thể trở nên đau nhức... Yêu thương ko bên cạnh, yêu thương cũng nguội lạnh mà thôi. Chép miệng 1 cái, cười điệu đà 1 cái. Để lại có thể rời xa anh! Nàng ko muốn mình lại đau...
|
nàng và anh 1
Tác giả:
Su Tây Tây
NANG... Trang giấy cũ ghim lại một góc thôi. Bận chi nữa những tháng ngày nhàu nhĩ. Dù đã là gì cũng không còn chi nữa. Viết tiếp đi trang giấy mới cho em! Cả đời người mải miết tìm để xem. Như thế nào thì gọi là hạnh...
|
giản đơn như em
Tác giả:
Su Tây Tây
Giản đơn như em ! Người đàn bà của trăm bề vất vả. Vẫn mỉm cười, vẫn tinh nghịch đến ngô nghê. Nghĩ đến em luôn là những tiếng cười. Những vội vã không âu lo buồn bã. Rồi mai này a xin gọi em là “Bà xã”. Để tiếng e cười...
|