lúc người chết
      
      
      
      
        hãy mang đi hồn tôi 
một hồn đầy bóng tối 
một hồn đầy hương phai
một hồn đầy gió nổi
hãy mang đi hồn tôi 
một hồn đầy mắt đỏ
mưa nối liền vai người 
buồn nối liền thân tôi
tình nối liền nỗi chết
hãy mang đi hồn tôi 
một hồn đầy bão rớt 
một hồn đầy điên mê
một hồn đầy mộ địa 
hãy mang đi hồn tôi
một hồn đầy môi người
một hồn đầy tóc rối
một hồn đầy máu tươi
một hồn đầy tay siết
một hồn đầy ngực thơm
chân đưa lời cáo biệt
hãy mang đi hồn tôi 
một hồn đầy côn trùng 
một hồn đầy tháp chuông 
ngân nga lời báo tử. 
hãy mang đi hồn tôi
khi cuộc tình đã chết 
còn lời nào cho vui 
còn mắt nào cho tủi
hãy mang đi hồn tôi
một hồn đầy trái rụng
đời đã đời chia đôi
tình đã tình khốn nhục
trước khi người phải chết
nhớ một lần đêm nay
mưa đắp mềm vai người
buồn đắp mềm thân tôi
quanh ta đời đã lụn
(10-70) 
* Bài thơ này đã được nhạc sĩ Phạm Đình Chương phổ nhạc với tựa đề “Khi Cuộc Tình Đã Chết”