vô tình
Tác giả:
Nguyễn Đức Surribetaz
Đời vô tình mang ta gặp nhau. Vô tình nhớ lại vô tình thương. Vô tình để tâm tôi vẫn vương. Và vô tình tôi thương mất người. Vô tình tôi mến nụ cười. Đêm về mơ mộng tự cười từng đêm. Vô tình mến nụ cười duyên. Vô tình...
|
đừng (i) !
Tác giả:
Nguyễn Đức Surribetaz
Xin em đừng bỏ anh ra đi,
Một lần đi và trôi mãi mãi.
Khó có thể gặp được em lại,
Ôi! mãi mãi anh không muốn điều ấy.
|
đừng (il) !
Tác giả:
Nguyễn Đức Surribetaz
Nếu anh có một điều ước đơn giản,
Anh sẽ ước cản được em không đi.
Em không đi anh sẽ còn cơ hội,
Để anh vội sống trọn đời bên em.
|
nàng!
Tác giả:
Nguyễn Đức Surribetaz
Nỗi nhớ ưu sầu vô vĩnh cửu
Nàng đến song hành tựa hữu ân
|
phiêu!
Tác giả:
Nguyễn Đức Surribetaz
Đường vắng âm thầm thói chiều
Cafe, trà đá thả hồn phiêu
Ngồi mơ tửu sắc tựa vô lối
Ngỡ mộng hồn tôi phiền mấy điều!
|
trăng mờ !
Tác giả:
Nguyễn Đức Surribetaz
Ánh trăng kia! xin đừng sáng nữa
Đừng để tôi say sưa nơi đây
Đừng để tôi ngắm từng phút giây
Rồi biến mất trong mây vô vọng.
|
tri & kỷ
Tác giả:
Nguyễn Đức Surribetaz
Dòng đời đưa đẩy gặp nhau
Tâm giao, cách hợp gặp nhau kết tình.
|
mưa gợi buồn...!
Tác giả:
Nguyễn Đức Surribetaz
Đêm đang ngủ , giật mình bỗng ngồi dậy. Nhớ về ai? lòng thổn thức bồi hồi. Trời đang mưa thêu dệt thêm tâm trạng. Cho đêm buồn, cho giọt lệ tuôn rơi. Nhìn ngoài trời mưa " rửa sạch" cây cối. Theo tiếng nhạc " tí tách " của...
|