ánh nguyệt
Ánh nguyệt bên nàng sáng cả thu
Bên tôi trăng phủ bởi mây mù
Xin hỏi nàng thơ cho chút gió
Để xem trăng tỏ cất lời ru
Bóng nguyệt còn say tiếng gió đưa
Để nghe tim gọi mấy cho vừa
Lời thơ tình tự mang mang gọi
Không biết nguyệt vàng đã biết chưa?!
Là gió cho nên khắp bốn trời
Cùng ánh trăng vàng dạo bến khơi
Hỏi nguyệt có cùng mơ với gió
Kết tình giao nghĩa dạo ngàn nơi!
Nguyệt có lời nào gởi gấm không?!
Để cho gió lạnh khỏi chờ mong
Bóng trăng ươm gió lời thơ mộng
Trăng gió gieo vần có phải không?!
Hương Việt