ngồi nhìn lại đời qua...
Từ những bước chân đầu còn bỡ ngỡ...
Hồn còn vương bao ước vọng viển vông...
Ngang qua đây thấy đời chong mắt ngó,
Ghé chân buồn mong gửi chút tình trông...
Trông cho hồn chập chùng giăng tiếng nhạc,
Trông cho tim chất ngất dậy men thơ,
Trông cho tình ngại ngùng đưa bước lạc,
Trông cho đời xao xác phủ chơ vơ...
Ngại bước xuống trần gian kia oan nghiệt,
Thả hồn trôi trong một cõi đời vay...
Dù vẫn biết đem thân vào hủy diệt,
Cũng được vui đôi phút với đời xoay...
Đã khóc,
Đã cười,
Đã nếm đủ mùi ngang trái...
Đã đau,
Đã buồn,
Đã trải đủ nỗi hoang mang...
Ơi hỡi những hồn lạc bước chân hoang,
Đời vay mượn nên hồn còn đi lạc mãi...
Đúng hay sai ???