chào ...người đẹp ạ
Tác giả:
Đào Mạnh Hà
Em cười đến nắng phải thua xa. Bởi nét lung linh với lụa là. Mắt rạng làm cho mùa hạ nóng. Môi tươi khiến tủi cánh xuân già. Hàm răng sáng ngỡ viên châu tỏa. Giọng nói nghe ngờ tiếng suối ca. Bậu khiến trần gian này rối...
|
chút tình nhỏ bé
Tác giả:
Đào Mạnh Hà
Chả dám so chi với cuộc trần. Mong làm nốt nhạc khẽ vang ngân. Trao đời khắc khoảng lim dim mắt. Để gót sông hồ rộn rã chân. Cũng thấy vuông tròn câu trách nhiệm. Vì làm rạng tỏ chữ hồng ân. Tình tôi nhỏ bé và khiêm hạ. Chả...
|
hỏi
Tác giả:
Đào Mạnh Hà
Hỏi gió mây ơi có mỏi giò
Gì mà lướt mãi chả âu lo
Lòng kia có thấy làn sầu vọng
Mắt ấy còn nghe giọt nhớ thò
Mỗi tối đưa tay làm vỡ giấc
Từng đêm bắt mộng để dày vò
Ta đây cũng đĩ như mày vậy
Ấy thế đời sao khổ đủ trò
|
buồn không ?
Tác giả:
Đào Mạnh Hà
Có phải rằng mây giã biệt rồi ? Mai này cũng tái ngộ mà thôi ? Hay là nát rã như làn khói ? Sẽ chả thèm về tựa sóng trôi ? Hỏi nhé tình xa.. lòng đã rạn ? Sao còn giữ- được, hả người ôi ? Thiên trường địa cửu gì cơ chứ...
|
còn đâu
Tác giả:
Đào Mạnh Hà
Nẻo xuân thu chỉ chạm sáu mươi mùa. Sao chưa thấm mà hai chân nghe mỏi. Kiếm trăm năm múa máy nửa nắng mưa. Mà tráng sĩ thở dài định tra vỏ. Áo phong trần bạc phếch với thời gian. Mồ hôi thấm dính bao la cát bụi. Vạt áo...
|
sự tội bắt đầu đấy
Tác giả:
Đào Mạnh Hà
Quả nét tầm xuân rất mặn mà. Em làm chết lịm cả hồn ta. Kìa nhìn mắt ngác như nai vậy. Đấy dõi môi hồng giống táo ha ! Tóc lại đen màu, dài óng ả. Da thì trắng sữa. Rõ kiêu sa! Bao nhiêu cái đẹp dồn trên ấy. Đã khiến lòng...
|
tôi viết
Tác giả:
Đào Mạnh Hà
Đã mượn vần câu để tỏ lời. Ghi nhiều sướng khổ nỗi đầy vơi. Nào là thất vọng trong tình nghĩa. Với lại thành công của cuộc đời. Vạn buổi reo hò cười hảo hữu. Ngàn lần xả bước ngắm trùng khơi. Say nhìn nhạn én ngày xuân...
|