nhạt nhòa
Tác giả:
Trần Trọng Thức
Chiều buồn nắng nhạt vươn trên lá
Biển tình sóng vỗ vào ghềnh đá
Một mình ta bước lòng dạt dào
Đâu rồi dấu yêu quá ngọt ngào ?
|
ước gì
Tác giả:
Trần Trọng Thức
Ước gì tôi là nắng. Để sưởi ấm cho đời. Cho ngàn hoa khoe sắc. Cho hồng màu má em. Ước gì tôi là mây. Để bay hòai không mỏi. Để mang bao lời nói. Về bến bờ yêu thuơng. Ước gì tôi là biển. Để hát khúc tình ca. Để đưa...
|
mùa hạ, em và tôi
Tác giả:
Trần Trọng Thức
Ngày hôm nay rực trời màu phượng đỏ. Cũng là ngày xa cách tuổi học trò. Dòng lưu bút em tặng tôi còn đó. Chứa chan đầy bao nỗi âu lo. Trời hôm nay đâu như những ngày thường. Đôi mắt buồn nhoè từng dòng lệ tuôn. Giăng nỗi...
|
thu buồn
Tác giả:
Trần Trọng Thức
Mùa hạ giờ chỉ còn chút nắng. Hình như tiết trời đã vào thu. Chiếc lá nay cũng buồn, thản thốt. "Phải chăng mình sắp lìa xa cành...?". Mùa thu đâu phải mùa xa cách. Mà sao mắt em trông nhạt nhòa. Đôi ta giờ chỉ là kí...
|
gửi nắng cho em
Tác giả:
Trần Trọng Thức
Ở trong này đông vẫn chưa đến
Ở ngòai đó lạnh lắm phải không ?
Muốn gửi em những gịot nắng hồng
Để dịu đi nỗi buồn mênh mông.
|
yêu nàng
Tác giả:
Trần Trọng Thức
Ngõ vắng dịu dàng một cô gái. Áo dài quay gót buổi sớm mai. Chiều về đồi trăng thôi đợi nữa. Hồn tôi chờ mãi những đêm dài. Có lần tặng em cành cỏ dại. Em cài lên tóc gợi ý thơ. Tình tôi ngày qua ngày chớm nở. Nụ hồng môi...
|
mùa thu cho em
Tác giả:
Trần Trọng Thức
Em hỏi anh sao thích làm thi sĩ. Anh trả lời tặng em những vần thơ. Gieo vần thơ anh gieo luôn nỗi nhớ. Để đêm về anh thôi phải mộng mơ. Trời bây giờ tháng bảy đã vào thu. Chuyện tình mình cũng lâu rồi em nhỉ ? Em còn nhớ...
|