ốm tương tư
Anh hỏi hôm nay em ra sao?
Đã uống thuốc chưa? Uống làm sao?
Nhớ đắp thêm chăn...Đừng để lạnh!
Cũng đừng ngủ trễ...kẻo chiêm bao!
Anh ạ, có biết rằng em đã...
Trái tim ôm ấp nỗi sầu riêng.
Thuốc nào chữa được hồn nghiêng ngả?
Chăn nào ủ ấm giấc cô miên?
Bấy nhiêu năm tháng đời hiu quạnh,
Tưởng đã quen rồi cảnh gối đơn...
Đêm soi nến vữa mù nhân ảnh,
Lấp lóa bên song bóng giận hờn...
Đừng bảo em giữ gìn sức khoẻ,
Khoẻ để làm gì? Anh vẫn xa.
Tóc rối đêm nay tình đã rẽ,
Một nửa tương tư...Nửa lệ nhòa...
PD*tháng mười 2005