dầm mưa
      
      
      
      
        xám đông trũng thấp giăng mưa 
trắng mờ lạnh buốt lưa thưa rơi đều 
một tôi đi giữa cô liêu 
mưa sa tưới ướt hồn nhiều cằn khô 
gió mang hiu hắt về xô 
cong người chịu rét vai so vai gầy 
chợt môi cười mỉm dại ngây 
dang tay ngửa mặt hứng đầy xót xa 
... 
chắc mai cảm cúm... chắc là... 
nóng hừng vầng trán... lả chăn gối buồn!