đôi dòng cảm xúc
Tác giả:
LÊ NGỌC DŨNG
ĐÔI DÒNG CẢM XÚC. ( TÂY NGUYÊN ). Tôi nhớ mãi vùng cao nguyên lộng gió. Giữa mây ngàn những thảm cỏ mộng mơ. Đến nơi đây lòng khắc khoải từng giờ. Đầy xúc cảm ngâm dòng thơ da diết. Bao sử sách lưu danh thời oanh...
|
đời
Tác giả:
LÊ NGỌC DŨNG
ĐỜI
Ngồi đây nghĩ mãi lòng thêm bận
Khắc khoải suy tư dạ rã rời
Mộng tưởng mong sao thành tỉ phú
Đâu ngờ vẫn bạc lệ tràn rơi .
|
dĩ vẵng
Tác giả:
LÊ NGỌC DŨNG
DĨ VẴNG
Nhớ mãi tình xưa chén rượu hồng
Thương về chốn cũ lệ tràn sông
Còn đâu thỏi phấn người đem tặng
Dĩ vẵng giờ đây dệt thắm nồng
|
đơn hình
Tác giả:
LÊ NGỌC DŨNG
ĐƠN HÌNH. Nghĩ ngợi chi nhiều trước biển xưa. Lòng vương kỉ niệm đắp sao vừa. Khi còn tủi phận nơi đồng vắng. Buổi vẫn mơ người phía ruộng thưa. Lặng lẽ chiều say nhìn cuốc lủi. Đìu hiu cảnh rũ mượn trâu bừa. Bao ngày khắc...
|
đồi sim
Tác giả:
LÊ NGỌC DŨNG
ĐỒI SIM. Giao hè rực rỡ cả đồi sim. Giữa một vùng quê mảnh đất ghìm. Vãn cảnh trèo non lần tiếng nhạn. Trông người vượt thác đuổi đàn chim. Bình yên khẽ quyện hồn luôn tỏ. Hạnh phúc thầm mơ dạ mãi kìm. Vẻ đẹp chan hòa...
|
dĩ vãng
Tác giả:
LÊ NGỌC DŨNG
DĨ VẴNG
Nhớ mãi tình xưa chén rượu hồng
Thương về chốn cũ lệ tràn sông
Còn đâu thỏi phấn người đem tặng
Dĩ vẵng giờ đây dệt thắm nồng.
LND
|
đoàn kết
Tác giả:
LÊ NGỌC DŨNG
ĐOÀN KẾT. Tàu kia chiến hạm của quân thù. Lũ khựa ngang tàng thả lính bu. Đuổi dạt người Nam đày ngưỡng bí. Vần xoay cảnh Bắc vượt phương tù. Không còn hạnh phúc tâm hoài thỉnh. Chẳng được yên bình trí mãi tu. Đói khổ...
|
điệu xoè điệu khắp
Tác giả:
LÊ NGỌC DŨNG
ĐIỆU XÒE - ĐIỆU KHẮP. Anh thả hồn xoa nhẹ tóc mai em. Bên khe suối rừng hoa ban trắng nở. Pí Nọong ơi ! Tình anh trao rất rõ. Sợi tơ lòng vẫn lấp ló hòa ca. Mối tình này lại quá đỗi thướt tha. Làn môi mỏng dịu dàng ong...
|
đợi chờ
Tác giả:
LÊ NGỌC DŨNG
ĐỢI CHỜ
Ta còn mãi đợi trông
Hạnh phúc ở bên chồng
Những buổi ôm mùa hạ
Bao ngày dõi cảnh đông
Làm tâm hồn rực thắm
Ủ cuộc sống thêm hồng
Khắc mộng tình lên trán
Cho người tỏa rạng bông
Ngọc Dũng
|
đời đâu có thẳng
Tác giả:
LÊ NGỌC DŨNG
ĐỜI ĐÂU CÓ THẲNG. Buồn trong cõi tạm nẫu canh đời. Bởi phận đâu bằng sóng mãi khơi. Vượt cảnh nghèo kia hoài rã tiếng. Trườn phương khổ ấy vẫn khan lời. Tâm hồn chẳng vẹn đưa lòng ngã. Lẽ sống không giàu đẩy phận rơi. Nếm...
|