chúc phúc
                 
                Tác giả:  
            Phùng Mạnh Tiếp
                 
                Vẫn tay chào là từ biệt nhau tất cả. Em về bên kia nơi có hạnh phúc đầy. Gió lung lay hàng cây xơ xác chiều nhạt nắng. Có người cô đơn lang thang như kẻ say. . Buông tay nhau ra anh thấy đời vẫn vậy. Em vẫn xinh tươi khi... 
               | 
            
            
          
            
              
                chuyện đời giống trong thơ
                 
                Tác giả:  
            Phùng Mạnh Tiếp
                 
                Có người đọc thơ khóc. Vì trống trải trong lòng. Đúng là người ấy ngốc. Chẳng hiểu gì nhớ mong. . Vì thi sĩ mơ mộng. Có thì nói là không. Đôi khi tự bịa chuyện. Viết như thể không còn. . Biết có người dỗi hờn. Vùi mặt... 
               | 
            
            
          
            
              
                chỉ muốn có em
                 
                Tác giả:  
            Phùng Mạnh Tiếp
                 
                Muốn ôm em thật chặt
Mà không ai nhìn thấy
Buồn cũng chỉ có vậy
Nên, thôi kệ chẳng sao./.
01/3/2018 
               | 
            
            
          
            
              
                cho em lại niềm tin
                 
                Tác giả:  
            Phùng Mạnh Tiếp
                 
                Có những ngày hạnh phúc được lên ngôi. Sao trong anh vẫn thấy nhiều bối rối. Ở bên nhau lặng im không dám nói. Sợ đủ điều. Sợ phút chốc chia phôi. . Hãy khóc lên khóc hết hôm nay thôi. Để ngày mai bình yên tự tìm đến. Dựa... 
               | 
            
            
          
            
              
                cây xoài sau nhà
                 
                Tác giả:  
            Phùng Mạnh Tiếp
                 
                Cây xoài sau phòng. Sáng nào cũng quét lá, cành cây gẫy rụng. Quả xanh chưa chín sâu đục tận thân. Chưa được ăn mà vẫn dọn nên hậm hực. . Mùa hè trời oi nóng bức. Thèm vị chua chua, đắng, chát nhưng mà. Quả nhỏ quá làm sao... 
               | 
            
            
          
            
              
                chị tôi
                 
                Tác giả:  
            Phùng Mạnh Tiếp
                 
                Cái ngày chị tôi ra phố. Tranh thủ ở có vài hôm. Biết lâu không gặp nên nhớ. Trò chuyện chị thức cả đêm. . Phố đông chị thấy không quen. Tính chị hay lam, hay làm. Đi xa tham công, tiếc việc. Muốn về cho kịp vụ sang. . Ở... 
               | 
            
            
          
            
              
                cho sớm mai
                 
                Tác giả:  
            Phùng Mạnh Tiếp
                 
                Biết viết gì cho tháng 7 xa xôi. Vì ngày xưa đã có thời lầm lỗi. Tháng 8 thân yêu thì chưa kịp tới. Chỉ mới nửa mùa tháng 6 mà thôi. . Phương trời xa có ai nhắn đôi lời. Về người cô đơn làm thơ mỗi tối. Có ánh trăng làm... 
               | 
            
            
          
            
              
                buông!
                 
                Tác giả:  
            Phùng Mạnh Tiếp
                 
                Tôi muốn quên để được bình yên
Sau giờ làm về nhà nằm ngủ
Lúc rảnh rỗi đi mua vài thứ
Mặc kệ đời náo nhiệt đông vui./.
12/7/2018 
               | 
            
            
          
            
              
                cám ơn điều bình an
                 
                Tác giả:  
            Phùng Mạnh Tiếp
                 
                Mấy ngày trong lo lắng. Chẳng biết vui hay buồn. Chợt thấy lòng trĩu nặng. Theo nỗi nhớ dài hơn. . Chỉ ước điều đã mong. Sẽ mãi thành sự thật. Đừng đem điều đã mất. Đưa vào trong lãng quên. . Mai này nếu gặp em. Anh sẽ... 
               | 
            
            
          
            
              
                cái bóng
                 
                Tác giả:  
            Phùng Mạnh Tiếp
                 
                Mai em về Tây Nguyên. Bỏ lại nơi đây một người thương nhớ. Biết bao giờ mới lại tròn duyên nợ. Cùng bên nhau nhé. . Nếu đợi đến kiếp sau cứ đợi hoài đơn lẻ. Anh lúc này-vẫn thế. Sống ổn thôi. Vẫn nắng-mưa một mình-cười... 
               |