thu vương
Thu đến nhè nhẹ vương vấn vương
gió se se lạnh nỗi nhớ thương
năm xưa chung bước con đường vắng
sao giờ người ở tận trời sương
Thu đến nắng chừ phai nhè nhẹ
đứng nhìn chiều xuống lặng im nghe
gió đùa xao xác từng chiếc lá
chạnh nhớ thu nào nghe tái tê
Chiều rơi bóng trãi dài con phố
người đi trống vắng tự bao giờ
nữa đời còn lại riêng ta khổ
vì đã yêu rồi, biết tại sao
Vì đã yêu rồi hỏi sao quên
vòng tay ấm áp phiến môi mềm
bờ vai ngăn gió như che chở
như vực đời nhau giữa cỏi đen
8/26/05
ttlu