tiếng thở
Một buổi chiều thu vắng lặng
có tiếng thở dài trong tim
nghe não nề
như từng giọt máu chạy ngược về nơi óc
Nắng ngoài kia tan mau
buổi chiều ta mệt mỏi
rồi như thế đó... một giòng hơi thở
xiết chặt tự trong tim
Trời bắt đầu hết cơn nắng
dòng người xuôi ngược trên đường phố
ồn ào, nhăn nhó, chán chường.
ai bảo là không có những cơn kiệt sức
trong trái tim này.
Ta vẫn đó... thời gian như vắng lặng
thuốc tan dần.. đầu óc lên cơn đau
để vỡ tan những mơ ảo trong đời
ai sẽ đem đến một chút trời thơ mộng...
Ta vẫn đó.. vẫn có lúc hăng hái
tưởng con người chế ngự cả tương lai
như rồi cũng bất chợt một chúc bùi ngùi
vì đâu đó.. hơi nắng rồi cũng mất
như một ngọn đèn hết dầu
và hơi thở chợt tắt..
điều điều nhẹ trong tim
bình thãn... ta trôi theo dòng đời...