nơi ta sống
Tác giả:
Hoan Phan
NƠI TA SỐNG. Thơ : Hoan Phan. Nơi ta sống là ở trên mặt đất. Nơi con người đang tất bật mưu sinh. Loài vô tình và các loài hữu tình (*). Đều dốc sức bình sinh trong vội vã. Vì sự sống biết bao ngày mệt...
|
ngủ đi em
Tác giả:
Hoan Phan
NGỦ ĐI EM. Thơ : Hoan Phan. Em hãy ngủ giấc ngủ ngon em nhé ! Quên buồn đau cho vơi nhẹ tâm hồn. Mỗi chiều về khi tắt ánh hoàng hôn. Em hãy nghỉ để mai còn tiếp bước. Vì cuộc sống đâu thể ngưng lại được. Cứ diễn ra như...
|
mộng thu
Tác giả:
Hoan Phan
MỘNG THU. Thơ : Hoan Phan. Mùa thu mộng nhớ ngày xa ấy. Em bây chừ lộng lẫy hơn xưa. Giọng oanh vẫn vẳng tiếng đùa. Hoa khai hàm tiếu vẫn xua u sầu. Đường đời lớn về đâu em hỡi. Gặp em trong bối rối tịch liêu. Lòng...
|
thanh mai
Tác giả:
Hoan Phan
THANH MAI. Thơ : Hoan Phan. Đông hàn một thuở bách tùng ơi. Đợi tiết xuân sang mới dậy thời. Dáng mộc xoay vần hoa lộng đất. Nhành mai uốn lượn tuyết đan trời. Bồi hồi nguyệt khuyết kim khuê thẹn. Mát mẻ non bồng thủy...
|
càn khôn
Tác giả:
Hoan Phan
CÀN KHÔN. Thơ : Hoan Phan. Con chi ở ngay bàn thánh. Tụng kinh rồi búng cánh bay lên ? (*). Em mà giải đáp được liền. Thì anh xin tặng quan tiền em tiêu. Ý quên .. anh mới hứa liều. Thời nay quan có tiền tiêu...
|
bát tỉnh
Tác giả:
Hoan Phan
BÁT TỈNH. Thơ : Hoan Phan. Phan Hoàn sở thích chỉ Cần Thơ. Bình Định chưa xong vợ bảo .. khờ. Xứ Quảng Nam nhân đâu lạ lẫm. Sơn Hà Nội ngoại chẳng thờ ơ. Mon men ngóng tưởng Tiền Giang nhớ. Tấp tểnh ngồi mong Bắc Kạn...
|
em đi bỏ lại con đường
Tác giả:
Hoan Phan
EM ĐI BỎ LẠI CON ĐƯỜNG. Thơ : Hoan Phan. Ta tưởng lại khi xưa gặp gỡ. Có phải chăng duyên nợ đời nao ? Hoa đua sắc, mận hỏi đào. Ngày nhung nhớ, tối chiêm bao tơ hồng. . Ta từ cõi hư không trở lại. Bậu sinh thời...
|