cọc nhọn
mỗi nỗi nhớ ví như một dấu chấm than (!)
tôi lầm lũi bước trên lộ đường ngàn dặm
cặm cụi cắm những dấu chấm than
dọc dài khoảng cách - nối giữa đôi tim
kết trọn yêu thương
cười buồn,
ý buồn-cười-ngông-dại!
người ơ hờ, dửng dưng,
nỗi nhớ thành chiếc cọc
cắm giữa tim tôi!