cõi buồn
buồn một cõi tâm tư cằn cổi
buồn cả hồn đi vắng buổi sớm mai
buồn lắng đọng miên mang một thóang
có hôm nào mơ mộng cỏ hoa
buồn một cõi chiều vàng ngơ ngẫn
trông tin người những cánh thư xanh
từ phương nào nữa hòan cầu vạn dặm
sao mong đợi để rồi buồn vu vơ
buồn một cõi thời gian lắng đọng
cả không gian tỉnh mịch u hòai
trong đêm tối, căn phòng và tiếng nhạc
đưa hồn về hòa hợp trong nhau
buồn một cõi một đời ta vô định
tâm hồn ta là khỏang trống vắng không
cỏi đời ta là một dòng suối vắng
vì thế đó, hồn ta một cỏi buồn
ttlu