thả lòng mình,tìm muôn đời đá
Dáng nhỏ em đi, đôi chân lửa cháy
Hằn nặng vết đau tim ta gục nhầu
Nạng gỗ tương tư bay trong chiều vàng
Kìa đoá môi ngoan em ban nụ cười
Kìa những mi cong ta đau cỏ mượt
Đường em về nhọc bước xa xôi
Từng bước em đi oặn trái tim ta
Mùa đông phương ấy đắp em lời nồng
Ừ .... dòng đời không như là suối
Ừ .... đường trần gian truân từng bước
Tóc có buồn sao tóc lộng bay bay?
Phố hẵn còn Đông .... biết ai lạnh không?
Bàn tay thon bé có ai đưa về?
Buồn nụ cười tươi như màu mắt
gọi vòm trời đêm trăng Hằng sáng
Thà lòng mình tim muôn đời đá
giọt nước mắt vừa lăn qua!
25th Jan 2006