PHẬN BUỒN. Vì đâu hạnh phúc mãi chưa tròn. Để vạc kêu bầy khóc nỉ non. Bóng ngã chiều loang về biển nhớ. Hồn đau gió lạnh đến vai mòn. Ôm tình một thuở hoài không trọn. Giận nghĩa bao ngày vẫn sắc son. Chỉ trách đường...