Em có bu ồn khi tình mình không đến Lỡ một chiều xuân, ánh mắt chàng. Anh có chờ mộng tình mình khi đêm xuống Em chờ em đợi, môt vần thơ.
Bệnh người, ta lo, thân ta phát bệnh Bệnh ta, ta chấp, người chẳng màng lo.
Trăng rớt xuống đầu Đầu đổ máu Em thả tình rơi nơi biển lớn Biển lấp ruột gan anh với sóng ngầm.