bão rớt nơi này
tiếng thở dài đo chiều sâu thương nhớ
hứng hư-không đong trống vắng cõi lòng
vòng tay côi rào quanh khuôn đời lở
chu vi hồn luẩn quẩn nỗi hoài mong
( Dạ Khúc Mưa - Niệm Nhiên )
Mang theo bó cúc trắng
người đàn bà ngồi khóc bên đường
ly rượu vodka đưa lên đặt xuống
người đàn bà ngồi ngó những xe qua
Giọt nước mắt đam mê lỡ thì
giọt nước mắt của bốn mùa tan tác
người đàn bà đứng bên đường nói gió
nâng ly rượu _ đổ ngang _ giấu niềm đau
Chỉ còn lại cơn mưa chiều tháng tám
giữa vô cùng rờn rợn khóc niềm đau
chỉ còn lại những giọt rêu nở muộn
ướp vào đêm buồn trọn tiếng mưa rơi
Chỉ còn lại ơi vần ngữ * của một đời
sao vô tình làm rớm máu đời nhau
cô độc liêu xiêu lạnh buồn nhưng nhức
thổn thức một đời ray rứt vẫn mơ...
* Tựa và chữ dựa theo một câu thơ của Niệm Nhiên