Em thân yêu! Trên con đường số phận anh nghe miên man phiêu lãng những hồn hoa dại khờ bật khóc…anh thấy một Xúy Vân giả dại mà lòng yêu không bến bờ…một nàng Kiều đẹp như tình câu ca thương ngàn đời trong mùa quê xóm...