ân cần
Tặng em Nguyễn Thành Lộc
Và em nữa tuổi đời trôi khắc khoải,
Trên cành khô trầy trụa vết hao gầy.
Em cứ khóc, những giọt sầu ái ngại
Tìm về đây dắt díu một bàn tay.
Giòng lệ đó xót xa lòng quá khứ.
Trong tim đau rỉ giọt máu âm thầm.
Hồn rộng mở tình em về chiếm ngự.
Mắt môi kia rồi cũng lúc ân cần.
Xin giấc ngủ lãng quên đời mộng dữ.
Nhẹ lời ru mời gọi giấc bình yên.
Thôi sẽ hết những đêm dài tư lự.
Dung nhan xưa còn một nét mi hiền.
Phố Đá Tròn, tháng 12 năm 2004