cao nguyên xứ lạ
Ta về
nghe núi
rừng than thở !
Liễu rũ bên hồ dáng xác xơ...
Chiều xuống
sương mù giăng bóng nước,
Dốc buồn,
nắng nhạt,
gót bơ vơ!
Có phải xa lâu
nên phố lạ?
Mà sao
người cũ lại ơ hờ!
Giang tay ôm mối sầu quê mẹ
Phố nhỏ
năm xưa đã hững hờ!
Đỗ Bình