gió
Tác giả:
Nguyễn Tuấn Kiệt
Gió nồm nam thổi lộng cánh diều xa. Cơn gió trẻ bôn ba nơi xứ lạ. Bầu trời cao nhưng gió muốn thét gào. Nợ sự nghiệp xa trăm năm không kết. Mấy mây kia vởn vơ niềm vui nhỏ. Sâu trong lòng có mấy vạn nhớ thương. Sương đêm...
|
tự tình
Tác giả:
Nguyễn Tuấn Kiệt
Hoa trắng rơi trên dòng sông tuyết trắng. Nỗi buồn nào tô đậm nỗi buồn thêm. Đêm vắng trăng để đêm thêm u mịt. Gió đông lùa để đông lạnh thêm đông. Ai thương ai đôi bàn tay siết chặt. Đêm về buồn mặc xa chẳng mấy canh. Ai...
|
trăng
Tác giả:
Nguyễn Tuấn Kiệt
Đêm lạnh tàn canh khói thuốc bay. Tay lạnh cầm tay trong trí nhớ. Trăng nấp trong chăn đêm mù tịch. Ta chẳng cần chăn, ta cần ai? Gió đông nhè nhẹ cà phê cạn. Ai dốc tâm tư, ai cạn tình. Ngồi nơi sân thượng giữa đêm...
|
thính
Tác giả:
Nguyễn Tuấn Kiệt
Đêm dài nằm nhớ người dưng
Tương tư cô gái chẳng thương nhớ mình.
Em thích hoa, loài hoa đẹp nhất
Anh thích em rồi, em đẹp hơn hoa.
Em có ai chưa? Bông hoa dễ mến
Nếu chưa thì anh chiếm hữu đó nha!
|