Em đi trong mùa đông giá rét. Chốn ấy bây giờ lạnh lắm không? Nghĩ đến em, anh chẳng yên lòng Nhớ thêm áo, khi trời trở lạnh.
Lúc gặp anh, em thường bẻn lẻn. Nhoẻn miệng cười, cúi mặt làm duyên. Thước tha sao làn tóc đen huyền. Thương quá đổi, nét hiền diễm lệ. Anh đã hiểu hoàn toàn sự thể. Muốn hớp hồn em, đặt tim anh. Để ngày đêm ôm ấp dỗ...